ĐẶT VẤN ĐỀ 1
GIẢI QUYẾT VẤN ĐỀ 1
1. Khái niệm, ý nghĩa của chế độ bảo hiểm ốm đau 1
1.1. Khái niệm 1
1.2. Ý nghĩa 1
2. Nội dung của chế độ bảo hiểm ốm đau 1
2.1. Đối tượng và điều kiện hưởng chế độ bảo hiểm ốm đau 1
2.2. Thời gian hưởng chế độ bảo hiểm ốm đau 3
2.3. Mức hưởng chế độ ốm đau 6
2.4. Dưỡng sức, phục hồi sức khỏe sau ốm đau 9
3. Ví dụ minh họa 10
KẾT THÚC VẤN ĐỀ 10
TÀI LIỆU THAM KHẢO 11
13 trang |
Chia sẻ: lvcdongnoi | Lượt xem: 3943 | Lượt tải: 5
Bạn đang xem nội dung tài liệu Chế độ bảo hiểm ốm đau trong luật lao động, khái niệm, ý nghĩa, nội dung, để tải tài liệu về máy bạn click vào nút DOWNLOAD ở trên
MỤC LỤC
Tiêu đề Trang
BẢNG TỪ VIẾT TẮT
Từ viết tăt
Cụm từ được viết tắt
BHXH
Bảo hiểm xã hội
BHÔĐ
Bảo hiểm ốm đau
NLĐ
Người lao động
NSDLĐ
Người sử dụng lao động
BH
Bảo hiểm
CĐBH
Chế độ bảo hiểm
BCH
Ban chấp hành
ĐẶT VẤN ĐỀ
Ốm đau tai nạn mà điều hầu như con người không thể tránh khỏi trong suốt cuộc đời. Những lúc như vậy nhu cầu của con người thay đổi một cách cơ bản, kèm theo là sự tăng lên đáng kể về chi phí. Đối với NLĐ sự kiện này được coi là một loại rủi ro lao động mà họ gặp phải biểu hiện ở chỗ NLĐ bị mất thu nhập (tạm thời) từ lao động. Có thể thực hiện nhiều biện pháp khác nhau để khắc phục tình trạng trên. Một trong những biện pháp đó chính là BHÔĐ.
GIẢI QUYẾT VẤN ĐỀ
1. Khái niệm, ý nghĩa của chế độ bảo hiểm ốm đau
1.1. Khái niệm
BHÔĐ là chế độ BHXH nhằm đảm bảo thu nhập cho NLĐ (tham gia BHXH) tạm thời gián đoạn do phải nghỉ việc vì ốm đau, tai nạn, chăm sóc con ốm theo quy định của pháp luật.
1.2. Ý nghĩa
BHÔĐ có tác dụng to lớn không những đối với NLĐ và gia đình họ mà còn đối với NSDLĐ, Nhà nước và toàn xã hội: Đối với bản thân NLĐ và gia đình NLĐ, BHÔĐ trước hết nhằm hỗ trợ một phần kinh phí chữa trị bệnh tật, duy trì cuộc sống hằng ngày cho bản thân và gia đình NLĐ, giúp NLĐ nhanh chóng quay trở lại làm việc, ổn định thu nhập, ổn định đời sống; Đối với NSDLĐ, BHÔĐ giúp gắn kết trách nhiệm của NSDLĐ đối với NLĐ khi sử dụng lao động. Từ chỗ đảm bảo thu nhập, đời sống và ổn định tâm lý cho NLĐ, BHÔĐ cùng với các biện pháp khác sẽ giúp NSDLĐ ổn định sản xuất, tăng năng suất lao động từ đó tăng trưởng kinh tế; Đối với nhà nước, xã hội cũng như BHXH nói chung, BHÔĐ có ý nghĩa về mọi mặt như chính trị, kinh tế và xã hội.
2. Nội dung của chế độ bảo hiểm ốm đau
2.1. Đối tượng và điều kiện hưởng chế độ bảo hiểm ốm đau
Về đối tượng được hưởng. Những người muốn được hưởng loại bảo hiểm này thì họ phải là những đối tượng tham gia BH.
Theo Điều 21, Luật BHXH 2006 thì “Đối tượng áp dụng chế độ ốm đau là người lao động quy định tại các điểm a, b, c và d khoản 1 Điều 2 của Luật BHXH cụ thể là: Người làm việc theo hợp đồng không xác định thời hạn, hợp đồng lao động có thời hạn từ ba tháng trở lên; Cán bộ, công chức, viên chức; Công nhân quốc phòng, công nhân công an; Sỹ quan, quân nhân chuyên nghiệp; sĩ quan, hạ sĩ quan nghiệp vụ, sĩ quan, hạ sĩ quan chuyên môn kỹ thuật công an nhân dân; người làm công tác cơ yếu hưởng lương như đối với quân đội nhân dân, công an nhân dân”.
Về điều kiện được hưởng. NLĐ tham gia BHXH là đối tượng áp dụng CĐBH này nhưng không phải trong mọi trường hợp bị ốm đau NLĐ đều được hưởng BH mà ngoài là đối tượng được quy định tại điểm một khoản 2 Luật BHXH họ còn phải đáp ứng đầy đủ các điều kiện luật định. Theo điều 22, Luật BHXH quy định về điều kiện hưởng chế độ BHÔĐ như sau: “ 1) Bị ốm đau, tai nạn rủi ro phải nghỉ việc và có xác nhận của cơ sở y tế. Trường hợp ốm đau, tai nạn phải nghỉ việc do tự huỷ hoại sức khoẻ, do say rượu hoặc sử dụng ma tuý, chất gây nghiện khác thì không được hưởng chế độ ốm đau. 2) Có con dưới bảy tuổi bị ốm đau, phải nghỉ việc để chăm sóc con và có xác nhận của cơ sở y tế”.
- Về điều kiện thứ nhất: NLĐ bị ốm đau, tai nạn, rủi ro là tổng hợp các điều kiện về nội dung (bị ốm đau, tai nạn rủi ro) và điều kiện về thủ tục (xác nhận của cơ sở y tế) (khoản 1 Điều 22) làm cơ sở chi trả BHÔĐ.
+ Điều kiện nội dung là những điều kiện thể hiện nhu cầu thực sự về BHXH của NLĐ, các điều kiện loại này gồm: Bị ốm đau, phải nghỉ việc để điều trị và đã tham gia bảo hiểm một thời gian nhất định tính tới thời điểm xét hưởng BH.
Bị ốm đau được coi là điều kiện tiền đề của chế độ BHÔĐ. Nhiều quốc gia trong đó có Việt nam có sự nới rộng điều kiện này theo hướng bảo vệ quyền lợi cho NLĐ vì vậy các trường hợp NLĐ bị tai nạn (không phải là tai nạn lao động) cũng được xem như là ốm đau và cũng thuộc đối tượng hưởng BHÔĐ. Tuy nhiên, cần lưu ý thông thường những trường hợp ốm đau mang tính khách quan mới trở thành điều kiện hưởng BH ở chế độ này. Đây cũng là lý do Nhà nước ta loại những NLĐ phải nghỉ việc điều trị do nguyên nhân say rượu, tự hủy hoại sức khỏe hoặc dùng các chất ma túy.. ra khỏi đối tượng BH (khoản 1 Điều 22). Từ trên, ta thấy phải nghỉ việc chính là hệ quả trong các trường hợp NLĐ bị ốm đau, tai nạn. Đây cũng là điều kiện quan trọng để xác định nhu cầu BH thực sự của NLĐ vì khi phải nghỉ việc điều trị, đồng thời đảm bảo nguồn chi đúng mục đích và phát huy tích cực của quỹ BH.
Thời gian tối thiểu tham gia BHXH cũng là một điều kiện cần thiết để xác định đối tượng hưởng BHÔĐ. Tuy nhiên, cho đến nay pháp luật của nước ta chỉ quy định điều kiện NLĐ phải tham gia BH mà chưa quy định mức thời gian tối thiểu đã tham gia BH là điều kiện bắt buộc khi giải quyết chế độ ốm đau cho NLĐ.
+ Nếu như các điều kiện về nội dung được coi là điều kiện cần thì điều kiện về thủ tục được coi là điều kiện đủ. Điều kiện về thủ tục liên quan trực tiếp tới hồ sơ hưởng BHÔĐ của NLĐ. Tùy từng trường hợp cụ thể mà các giấy tờ trong bộ hồ sơ phải có văn bản đề nghị của NSDLĐ, bệnh án, xác nhận cơ sở y tế,... Trong đó xác nhận của tổ chức y tế về sự kiện NLĐ nghỉ việc để điều trị ốm đau, tai nạn rủi ro là điều kiện có tính quyết định về thủ tục.
Tóm lại, theo quy định của pháp luật hiện hành, NLĐ tham gia BHXH bị ốm đau hoặc tai nạn rủi ro phải nghỉ việc điều trị, có xác nhận của tổ chức y tế có thẩm quyền thì được hưởng chế độ BHÔĐ. Những NLĐ phải nghỉ việc do say rượu, tự hủy hoại sức khỏe hoặc dùng các chất ma túy… thì không được hưởng.
- Về điều kiện thứ hai: NLĐ phải nghỉ việc để chăm sóc con ốm đau dưới bảy tuổi. Điều kiện đầu tiên là NLĐ tham gia BH phải nghỉ việc để chăm sóc con ốm. Việc quy định điều kiện BH ở chế độ này còn phụ thuộc vào những yếu tố khác, chẳng hạn: độ tuổi của con ốm cần chăm sóc, thời gian nghỉ việc,…
Theo quy định của pháp luật hiện hành, NLĐ tham gia BHXH khi phải nghỉ việc để chăm sóc con ốm đau được bảo hiểm khi đủ các điều kiện sau đây: Phải có con (con đẻ, con nuôi hợp pháp, con ngoài giá thú được pháp luật công nhận) dưới 7 tuổi bị ốm đau; NLĐ phải nghỉ việc để chăm sóc con và có xác nhận của tổ chức y tế có thẩm quyền. Trường hợp cả cha và mẹ đều tham gia BHXH thì chỉ một người được hưởng BH. Riêng với lao động nữ, nếu nhờ người khác chăm sóc con mà bản thân mình vẫn tiếp tục đi làm thì vẫn thuộc đối tượng được BH.
Ngoài ra, Luật BHXH 2006 còn bổ sung quy định trong trường hợp NLĐ có con nhỏ ốm đau phải nghỉ việc để chăm sóc không khống chế chỉ trừ trường hợp với con thứ nhất và con thứ 2 (Điều 24).
2.2. Thời gian hưởng chế độ bảo hiểm ốm đau
Thời gian hưởng BH khi NLĐ ốm đau được tính theo ngày làm việc của NLĐ. Việc quy định thời gian hưởng BHÔĐ phụ thuộc vào điều kiện lao động, thời gian tham gia BHXH, tình trạng bệnh tật của NLĐ và mục đích bảo hiểm của Nhà nước (trợ giúp hay đền bù cho NLĐ bị ốm đau).
Điều 18 Công ước số 102 của ILO quy định những nguyên tắc chung của việc khống chế thời gian hưởng BHXH của người tham gia BH làm cơ sở cho các quốc gia tham gia Công ước cụ thể hóa trong pháp luật quốc gia phù hợp với các điều kiện về kinh tế - xã hội của quốc gia mình trong từng giai đoạn. Ở nước ta, việc quy định thời gian hưởng BHÔĐ của NLĐ có sự khác nhau ở từng thời kỳ và từng nhóm NLĐ. Trong cơ chế kinh tế kế hoạch hóa tập trung, công nhân viên chức nhà nước được bao cấp về mọi mặt từ ngân sách nhà nước, trong đó có BHXH. Việc BH cho NLĐ thực chất là sự trợ cấp hay trợ giúp từ ngân sách nhà nước cho NLĐ bị mất thu nhập tạm thời hay vĩnh viễn. Chính vì vậy, trong Nghị định số 218/CP ngày 27/12/1961 của Hội đồng Chính phủ không khống chế thời gian hưởng trợ cấp ốm đau của NLĐ.
Bước sang nền kinh tế thị trường, nguyên tắc “tương trợ cộng đồng” chỉ được xác định ở một mức độ hợp lí, kết hợp cùng nguyên tắc “phân phối theo đóng góp” trong BHXH. Từ đó cho thấy việc khống chế thời gian hưởng BHÔĐ của NLĐ là cần thiết. Bên cạnh việc cân đối thu chi (theo thời gian tham gia BH của NLĐ), Nhà nước cũng đã tính toán đến các yếu tố điều kiện lao động, tình trạng bệnh tật của NLĐ một cách hợp lí thể hiện chế độ BHÔĐ vừa mang nội dung kinh tế, vừa mang nội dung xã hội sâu sắc. Nghị định số 43/CP ngày 22/6/1993 của Chính phủ quy định tạm thời chế độ BHXH và Nghị định số 12/CP ngày 26/01/1995 của Chính phủ ban hành Điều lệ BHXH đều quy định khoảng thời gian hưởng BHÔĐ của NLĐ tùy từng trường hợp cụ thể.
Theo pháp luật hiện hành, thời gian hưởng chế độ ốm đau được quy định tại Điều 23, 24 Luật BHXH 2006 và được hướng dẫn chi tiết theo Điều 9, 10 Nghị định 152/2006/NĐ- CP: Đối với NLĐ làm việc trong điều kiện bình thường thì được hưởng 30 ngày nếu đã đóng BHXH dưới 15 năm; bốn mươi ngày nếu đã đóng BHXH từ đủ 15 đến dưới 30 năm; 60 ngày nếu đã đóng BHXH từ đủ 30 năm trở lên. Đối với trường hợp làm nghề hoặc công việc nặng nhọc, độc hại, nguy hiểm thuộc danh mục do Bộ LĐTB&XH và Bộ Y tế ban hành hoặc làm việc thường xuyên ở nơi có phụ cấp khu vực hệ số từ 0,7 trở lên thì được hưởng 40 ngày nếu đã đóng BHXH dưới 15 năm; 50 ngày nếu đã đóng từ đủ 15 năm đến dưới 30 năm; 70 ngày nếu đã đóng từ đủ 30 năm trở lên.
Thời gian tối đa hưởng chế độ ốm đau trong một năm được tính theo ngày làm việc không kể ngày nghỉ lễ, nghỉ Tết, nghỉ hằng tuần theo quy định. Thời gian này được tính kể từ ngày 01/01 đến ngày 31/12 của năm dương lịch, không phụ thuộc vào thời điểm bắt đầu tham gia BHXH của NLĐ. (Điều 9 Nghị định 152/2006/NĐ-CP). Đối với NLĐ mắc các bệnh cần chữa trị dài ngày thì thời gian được hưởng chế độ ốm đau như sau: Tối đa không quá 180 ngày trong một năm tính cả ngày nghỉ lễ, nghỉ Tết, ngày nghỉ hằng tuần; Hết thời hạn một trăm tám mươi ngày mà vẫn tiếp tục điều trị thì được hưởng tiếp chế độ ốm đau với mức thấp hơn. (khoản 2 Điều 23 Luật BHXH).
Như vậy, đối với những bệnh cần chữa trị dài ngày thời gian NLĐ được nghỉ để chữa trị kéo dài hơn rất nhiều so với các bệnh khác nên số ngày mà NLĐ được nghỉ lễ, nghỉ Tết hay nghỉ hàng tuần cũng được tính vào thời gian NLĐ được hưởng chế độ ốm đau để đảm bảo một phần quyền lợi của NSDLĐ.
Theo quy định tại Danh mục quy định kèm theo Thông tư 06/LĐTBXH-TT 04/4/1995, các bệnh cần chữa trị dài ngày gồm: Bệnh Lao các loại; Bệnh tâm thần; Bệnh sang chấn hệ thần kinh, động kinh; Suy tim mãn, tâm phế mãn; Bệnh Phong (cùi); Thấp khớp mãn có biến chứng phần xương cơ khớp; Ung thư các loại ở tất cả các phủ tạng; Các bệnh về nội tiết; Di chứng do tai biến mạch máu não; Di chứng do vết thương chiến tranh; Di chứng do phẫu thuật và tai biến điều trị; Suy nhược cơ thể do bị tra tấn, tù đày trong hoạt động cách mạng.
Thời gian hưởng chế độ ốm đau đối với NLĐ là sĩ quan, quân nhân chuyên nghiệp quân đội nhân dân; sĩ quan, hạ sĩ quan nghiệp vụ, sĩ quan, hạ sĩ quan chuyên môn kỹ thuật công an nhân dân; người làm công tác cơ yếu hưởng lương như đối với quân đội nhân dân, công an nhân dân tuỳ thuộc vào thời gian điều trị tại cơ sở y tế thuộc quân đội nhân dân và công an nhân dân. (Theo khoản 3 Điều 23 Luật BHXH). Đây là những đối tượng đặc biệt phục vụ cho Nhà nước, xã hội cùng với đặc thù của công việc những tai nạn nghề nghiệp, hay bệnh nghề nghiệp mà họ có thể mắc phải cần một chính sách riêng.
Như vậy, số ngày nghỉ của NLĐ được pháp luật quy định dựa trên các yếu tố về thời gian người đó đóng BHXH, điều kiện lao động, nghề nghiệp và loại bệnh mà NLĐ mắc phải.
Điểm mới của luật BHXH 2006 đã tăng thời gian nghỉ việc hưởng chế độ ốm đau thêm 10 ngày đối với người có thời gian đóng bảo hiểm từ 30 năm trở lên. Như vậy quyền lợi của NLĐ trong trường hợp này đã được nâng thêm cùng với đó là trách nhiệm của các cơ quan Bảo hiểm phải đảm bảo cho NLĐ được hưởng đầy đủ quyền lợi cuả mình.
Khác với thời gian NLĐ nghỉ do ốm đau, thời gian NLĐ được nghỉ để chăm sóc con từ 7 tuổi trở xuống ốm đau không phụ thuộc vào những yếu tố trên mà lại được quy định dựa trên độ tuổi của đứa trẻ. Cụ thể: Thời gian nghỉ trông con ốm đau tối đa 20 ngày/năm đối với con dưới 3 tuổi; 15 ngày/năm đối với con từ đủ 3 đến dưới 7 tuổi. Trong trường hợp cả cha và mẹ cùng tham gia BHXH, nếu một người đã hết thời hạn hưởng chế độ mà con vẫn ốm đau thì người kia được nghỉ hưởng chế độ.
Sự khác biệt này là hoàn toàn phù hợp vì trong trường hợp này NLĐ không bị ốm đau làm giảm, mất khả năng lao động mà là những đứa con của họ. Chính vì vậy mà thời gian mà họ được nghỉ ít hơn. Ngoài ra, những đứa trẻ với độ tuổi dưới 3 tuổi còn non nớt và cần sự chăm sóc đặc biệt của bố mẹ chúng so với những đứa trẻ lớn hơn. Quy định này của pháp luật cũng cho thấy sự quan tâm sâu sắc của Nhà nước đối với trẻ em đối tượng dễ bị tổn thương và cần được bảo vệ nhất trong xã hội, quy định cũng nhằm đảm bảo sự phát triển tốt nhất cho trẻ.
2.3. Mức hưởng chế độ ốm đau
Trợ cấp ốm đau là khoản thay thế tiền lương của NLĐ bị mất trong thời gian nghỉ việc điều trị, vì vậy mức BH cần phải được tính toán hợp lý nhằm đảm bảo đời sống tối thiểu cho NLĐ trong thời gian này. Thước đo mức đóng BH của NLĐ trong cơ chế thị trường chính là thời gian tham gia BH và mức tiền lương làm căn cứ đóng BH của họ. Vì thế, những yếu tố này sẽ ảnh hưởng trực tiếp tới mức hưởng BH của NLĐ. Thời gian tham gia BH quyết định trực tiếp tới thời gian hưởng BH của NLĐ, còn mức tiền lương làm căn cứ đóng BH chính là căn cứ tính mức trợ cấp ốm đau cụ thể cho NLĐ.
Luật BHXH 2006 đã có quy định chi tiết hơn về mức hưởng ốm đau đối với bệnh cần chữa trị dài ngày. Đây là một trong những điểm mới của Luật BHXH 2006. Việc pháp luật quy định một cách cụ thể trường hợp này đã làm cho chính sách BHXH được thực hiện trên thực tế một cách rõ ràng và chặt chẽ hơn trước, đảm bảo quyền lợi cho NLĐ để họ yên tâm sản xuất.
Theo quy định của pháp luật thì CĐBH cho trường hợp NLĐ nghỉ việc do ốm đau được chia thành hai trường hơp: NLĐ nghỉ việc do bị ốm đau, tai nạn nghề nghiệp; NLĐ nghỉ việc để chăm sóc con ốm đau.
Với cách phân chia như thế nhưng mức BH khi NLĐ nghỉ viêc chăm sóc con ốm cũng được tính toán trên cơ sở như chế độ đối với NLĐ ốm đau. Và trên thực tế thì mức BH ở chế độ này bằng 75% mức tiền lương hàng tháng làm căn cứ đóng BH của NLĐ trước khi nghỉ.
Chính vì có sự tương đồng trong cách tính mức trợ cấp BHXH trong hai trường hợp trên như thế nên trong phần này chúng tôi sẽ chỉ đi tìm hiểu cách tính mức trợ cấp BHXH cho trường hợp NLĐ nghỉ việc do ốm đau hoặc tai nạn nghề nghiệp.
Theo quy định tại Điều 25 Luật BHXH quy định về Mức hưởng chế độ ốm đau và quy định tại Khoản 1 Điểm I Mục B Thông tư của Bộ LĐTB&XH số 03/2007/TT-BLĐTBXH ngày 30/01/ 2009, Hướng dẫn thực hiện một số Điều của Nghị định số 152/2006/NĐ-CP ngày 22/12/2006 của Chính phủ hướng dẫn một số điều của Luật BHXH về BHXH bắt buộc, có quy định rõ cách tính mức hưởng BHXH trong trường hợp NLĐ phải nghỉ việc vì lý do ốm đau bệnh tật như sau:
1) Đối với các trường hợp người lao động bị ốm đau hoặc tai nạn rủi ro thì mức hưởng chế độ ốm đau theo thời gian được tính như sau:
Mức hưởng chế độ ốm đau
Tiền lương, tiền công đóng bảo hiểm xã hội của tháng liền kề trước khi nghỉ việc
=
26 ngày
Số ngày nghỉ việc hưởng chế độ ốm đau
75 %
x
x
Trong trường hợp này tiền lương, tiền công của NLĐ ở tháng liền kề sẽ là căn cứ để xác định mức hưởng CĐBH trong trường hợp này. Và số ngày nghỉ việc được hưởng chế độ ốm đau được tính theo ngày làm việc không kể ngày nghỉ lễ, nghỉ Tết, ngày nghỉ hằng tuần.
2) Đối với người lao động mắc bệnh cần chữa trị dài ngày thì mức hưởng chế độ ốm đau theo thời gian được tính như sau:
Mức hưởng chế độ ốm đau đối với các bệnh cần chữa trị dài ngày
Tiền lương, tiền công đóng bảo hiểm xã hội của tháng liền kề trước khi nghỉ việc
=
26 ngày
Số ngày nghỉ việc hưởng chế độ ốm đau
Tỷ lệ hưởng chế độ ốm đau (%)
x
x
Trong trường hợp này thì tỷ lệ ốm đau được luật quy định theo các mức khác nhau. Theo quy định tại Khoản 1 và Khoản 2 Điều 25 của Luật BHXH có quy định: “1. Người lao động hưởng chế độ ốm đau theo quy định tại khoản 1, điểm a khoản 2 Điều 23 và Điều 24 của Luật này thì mức hưởng bằng 75% mức tiền lương, tiền công đóng bảo hiểm xã hội của tháng liền kề trước khi nghỉ việc. 2. Người lao động hưởng tiếp chế độ ốm đau quy định tại điểm b khoản 2 Điều 23 của Luật này thì mức hưởng được quy định như sau: a) Bằng 65% mức tiền lương, tiền công đóng bảo hiểm xã hội của tháng liền kề trước khi nghỉ việc nếu đã đóng bảo hiểm xã hội từ đủ ba mươi năm trở lên; b) Bằng 55% mức tiền lương, tiền công đóng bảo hiểm xã hội của tháng liền kề trước khi nghỉ việc nếu đã đóng bảo hiểm xã hội từ đủ mười lăm năm đến dưới ba mươi năm; c) Bằng 45% mức tiền lương, tiền công đóng bảo hiểm xã hội của tháng liền kề trước khi nghỉ việc nếu đã đóng bảo hiểm xã hội dưới mười lăm năm.”
Như vậy, với sự quy định như trên thì những NLĐ làm việc trong điều kiện bình thường, những người làm nghề hoặc công việc độc hại, nguy hiểm thuộc danh mục do Bộ LĐTB&XH và Bộ Y tế ban hành hoặc làm việc thường xuyên ở nơi có phụ cấp khu vực hệ số từ 0,7 trở lên, và trường hợp NLĐ nghỉ việc để chăm sóc con ốm thì sẽ được hưởng 75% mức tiền lương, tiền công đóng BHXH của tháng liền kề trước khi nghỉ việc.
Theo như quy định tại mục a khoản 2 Điều 23 thì thời gian nghỉ tối đa cho NLĐ trong trường hợp nghỉ ốm đau là 180 ngày. Nếu sau đó NLĐ vẫn tiếp tục nghỉ để điều trị và chữa bệnh theo quyết định có giá trị của cơ quan y tế thì trong trường hợp này NLĐ sẽ được tính chế độ hưởng trợ cấp BHXH theo chế độ nghỉ dài ngày. Chế độ này được quy định chi tiết tại khoản 2 Điều 25 của Luật BHXH 2006.
Khác với trường hợp NLĐ nghỉ đúng thời gian theo quy định thì đối với trường hợp NLĐ nghỉ việc để điều trị dài ngày thì số ngày nghỉ việc hưởng chế độ ốm đau tính cả ngày nghỉ lễ, nghỉ Tết, ngày nghỉ hằng tuần. Trong trường hợp NLĐ mắc bệnh cần chữa trị dài ngày sau 180 ngày vẫn tiếp tục điều trị mà khi tính có mức hưởng chế độ ốm đau trong tháng thấp hơn mức lương tối thiểu chung thì được tính bằng mức lương tối thiểu chung.
Cũng theo quy định tại Điểm I Mục B của Thông tư số 03 thì: “Thời gian người lao động nghỉ việc hưởng chế độ ốm đau từ 14 ngày làm việc trở lên trong tháng thì cả người lao động và người sử dụng lao động không phải đóng bảo hiểm xã hội trong tháng đó. Thời gian này không tính là thời gian đóng bảo hiểm xã hội”.
Nếu mức hưởng chế độ ốm đau được tính như trên cho NLĐ mà thấp hơn mức tiền lương tối thiểu chung do Nhà nước quy định thì mức tiền hưởng chế độ ốm đau của NLĐ cũng sẽ được điều chỉnh cho phù hợp, nghĩa là trong trường hợp này NLĐ sẽ được hưởng mức BHXH đúng bằng mức tiền lương tối thiểu chung đó. Quy định này nhằm đảm bảo trong trường hợp biến động thị trường giá trị hàng hóa ngày càng tăng cao thì mức chi tiêu của NLĐ cũng tăng lên. Chính vì vậy, mọi nguồn trợ cấp của xã hội cần phải đáp ứng một mức tối thiểu chung nhất định nào đó thì NLĐ mới có khả năng chi trả mọi khoản chi tiêu trong thời gian nghỉ việc để điều trị. Quy định này cũng làm cho mức hưởng trợ cấp khi ốm đau của NLĐ được thực hiện một cách có hiệu quả trong cuộc sống và đảm bảo lợi ích cho NLĐ.
2.4. Dưỡng sức, phục hồi sức khỏe sau ốm đau
Trước khi Luật BHXH 2006 ban hành thì dưỡng sức, phục hồi sức khỏe sau ốm đau được tách thành một chế độ riêng. Sau khi Luật BHXH có hiệu lực thì dưỡng sức, phục hồi sức khỏe sau ốm đau được gộp chung với chế độ ốm đau bởi lẽ hai chế độ này tương đối gần gũi với nhau. Điều 26 Luật BHXH 2006 quy định: “1. Người lao động sau thời gian hưởng chế độ ốm đau theo quy định tại Điều 23 của Luật này mà sức khoẻ còn yếu thì được nghỉ dưỡng sức, phục hồi sức khoẻ từ năm ngày đến mười ngày trong một năm. 2. Mức hưởng một ngày bằng 25% mức lương tối thiểu chung nếu nghỉ dưỡng sức, phục hồi sức khoẻ tại gia đình; bằng 40% mức lương tối thiểu chung nếu nghỉ dưỡng sức, phục hồi sức khoẻ tại cơ sở tập trung.”
Như vậy, đối tượng của dưỡng sức phục hồi sức khỏe sau ốm đau chính là NLĐ sau thời gian hưởng chế độ ốm đau nếu sức khỏe còn yếu chưa thể đi làm được thì được nghỉ dưỡng sức và phục hồi sức khỏe với thời gian từ 5 đến 10 ngày trong một năm. Cụ thể Khoản 2 Điều 12 Nghị định số 152/ 2006/ NĐ-CP quy định về thời gian nghỉ dưỡng sức, phục hồi sức khỏe trong một năm tính cả ngày nghỉ lễ, nghỉ Tết, ngày nghỉ hàng tuần, ngày đi và về nếu nghỉ tại cơ sở tập trung. Số ngày nghỉ dưỡng sức, phục hồi sức khoẻ do NSDLĐ và BCH Công đoàn cơ sở hoặc BCH Công đoàn lâm thời quyết định, cụ thể như sau: a. Tối đa 10 ngày đối với NLĐ sức khoẻ còn yếu sau thời gian ốm đau do mắc bệnh cần chữa trị dài ngày; b. Tối đa 7 ngày đối với NLĐ sức khoẻ còn yếu sau thời gian ốm đau do phải phẫu thuật; c. Bằng 5 ngày đối với các trường hợp khác.
Mức hưởng một ngày bằng 25 % mức lương tối thiểu chung nếu nghỉ tại gia đình và bằng 40% mức lương tối thiểu chung nếu nghỉ tại các cơ sở tập trung (tính cả tiền đi lại, tiền ăn và ở).
3. Ví dụ minh họa
Chị H bị tai nạn rủi ro dẫn đến chấn thương hệ thần kinh (bệnh trong danh mục cần chữa trị dài ngày) phải nằm viện điều trị mất 250 ngày (từ ngày 1/2/2097 đến 6/10/2007). Chị H có 8 năm tham gia BHXH, mức lương tại thời điểm nghỉ việc để điều trị tai nạn là 2 triệu đồng. Số ngày nghỉ ốm của chị H nằm trong một năm.Như vậy chị H là đối tượng của bảo hiểm ốm đau và có đủ điều kiện để hưởng chế độ bảo hiểm ốm đau. Vậy mức trợ cấp ốm đau của chị H được tính như sau: 180 ngày đầu tiên, chị được hưởng 75% tiền lương tháng liền kề trước khi nghỉ việc, tương đương với 1,5 triệu đồng/ tháng. 70 ngày còn lại, chị sẽ được hưởng 45% (do số năm tham gia bảo hiểm của chị dưới 15 năm) tương đương với 900 nghìn đồng.
Chú ý: Mức hưởng chế độ ốm đau tính theo quy định trên nếu thấp hơn mức lương tối thiểu chung thì được tính bằng mức lương tối thiểu chung. Chẳng hạn, nếu mức lương của chị H đang hưởng không phải là 2 triệu đồng mà chỉ có 1.500.000 đồng thì khi tính chế độ của chị trong 70 ngày còn lại 45% chỉ tương đương với 675.000 đồng – thấp hơn mức lương tối thiểu chung (từ 1/5/2011 là 830.000). Trong trường hợp này chị sẽ được hưởng trợ cấp với mức tiền lương tối thiểu chung là 830.000 đồng.
KẾT THÚC VẤN ĐỀ
Chế độ BHÔĐ là một trong những chế độ bảo hiểm bắt buộc của BHXH. BHÔĐ không những tạo tâm lý yên tâm cho NLĐ trong quá trình làm việc, giúp họ tăng năng suất lao động mà còn giúp NSDLĐ hạn chế tốn kém và phiền hà khi có rủi ro xảy ra với NLĐ…đồng thời cũng tạo ra sự tương trợ cao trong xã hội, giúp những NLĐ khi gặp rủi ro vượt qua giai đoạn khó khăn nhất trong cuộc đời. Vì vậy, pháp luật bảo hiểm xã hội cần hoàn thiện hơn nữa để đáp ứng yêu cầu ngày càng cao của xã hội.
DANH MỤC TÀI LIỆU THAM KHẢO
I. Giáo trình và sách tham khảo:
1. Trường đại học Luật Hà Nội, Giáo trình An sinh xã hội. NXB. Tư Pháp, 2008;
2. Nguyễn Hiền Phương, Pháp luật An sinh xã hội- Những vấn đề lý luận và thực tiễn. Nxb. Hà Nội, 2010;
II. Tạp chí và Khóa luận tốt nghiệp:
1. Nguyễn Hiền Phương, Kinh tế thị trường và yêu cầu hoàn thiện pháp luật an sinh xã hội ở Việt Nam. Tạp chí Luật học, số 10/2006;
2. Nguyễn Hiền Phương, Quan niệm về an sinh xã hội trên thế giới và ở Việt Nam. Tạp chí Luật học, số 1/2008;
4. Nguyễn Hiền Phương, Cơ sở lý luận và thực tiễn cho việc xây dựng và hoàn thiện pháp luật an sinh xã hội ở Việt Nam. Luận án Tiến sĩ luật học, Trường đại học Luật Hà Nội, 2008;
III. Văn bản pháp luật:
1. Luật Bảo hiểm xã hội 2006;
2. Các văn bản hướng dẫn chi tiết việc thi hành Luật Bảo hiểm xã hội 20006;
IV. Tài liệu trên các website:
- Bộ LĐTB&XH:
- Báo Lao động online:
- Báo Dân trí online :
Các file đính kèm theo tài liệu này:
- Chế độ bảo hiểm ốm đau trong luật lao động, khái niệm, ý nghĩa, nội dung.doc