Đề tài Sự tồn tại và nghiệm tối ưu của một số bài toán trong giải tích phi tuyến

11. TÍNH CẤP THIẾT CỦA ĐỀ TÀI  Phương trình trong không gian Banach có nhiều ứng dụng trong các bài toán chứa kì dị. Phương trình đã được xét thỏa điều kiện Lipschitz. Việc nghiên cứu các phương trình mà điều kiện Lipschitz không được thỏa mãn là cần thiết.  Các kết quả định tính về  - nghiệm xấp xỉ cho các bài toán lồi còn rất hạn chế và chỉ được thiết lập dưới các điều kiện chính quy rất nghiêm ngặt. Việc nghiên cứu đưa ra các điều kiện cần và đủ cho nghiệm tối ưu xấp xỉ dưới các điều kiện chính quy yêu hơn là rất cần thiết 12. MỤC TIÊU ĐỂ TÀI - Sự tồn tại nghiệm, cấu trúc tập nghiệm. - Biểu diễn nghiệm theo điều kiện biên. - Sự tồn tại nghiệm các phương trình vi phân cấp 2 trong thang các không gian Banach thỏa điều kiện compact với ứng dụng vào phương trình dạng Kirchoff. - Nghiên cứu các tính chất định tính cho nghiệm e- xấp xỉ của bài toán lồi dưới điều kiện chính quy nón đóng.

pdf73 trang | Chia sẻ: builinh123 | Lượt xem: 1410 | Lượt tải: 0download
Bạn đang xem trước 20 trang tài liệu Đề tài Sự tồn tại và nghiệm tối ưu của một số bài toán trong giải tích phi tuyến, để xem tài liệu hoàn chỉnh bạn click vào nút DOWNLOAD ở trên
 T, là các hàm lồi chân chính, nửa liên tục dƣới (ngắn gọn, l.s.c). Trong suốt chƣơng này chúng ta sẽ giả thiết rằng hệ ràng buộc sau là tƣơng thích:  := { ft(x) 0, t  T, x  C }, (1) với tập nghiệm A (A ). Ta sẽ ký hiệu X* là không gian đối ngẫu tôpô của X, đƣợc trang bị bởi tôpô yếu*; (T) là không gian gồm các dãy suy rộng hữu hạn A = (t)tT sao cho t  , mọi t  T, và chỉ có một số hữu hạn các t khác không. Giá của   (T) là tập supp :={t  T | t 0}. Để ý rằng (T) là đối ngẫu tôpô của không gian tích T (trang bị tôpô tích). Ngoài ra, Giả sử    ta định nghĩa 38 Với một tập D  X, hàm chỉ tiêu D đƣợc định nghĩa bởi D(x) = 0 nếu x  D và D(x) = +∞ nếu D. Nón pháp tuyến của tập D tại x đƣợc định nghĩa là : Nếu x D và ND(x) =  nếu trái lại. Cho h : X  {+∞} là hàm lồi nửa liên tục dƣới. Miền hữu hiệu, đồ thị và trên đồ thị của h các tập đƣợc định nghĩa tƣơng ứng nhƣ sau : Hàm đối ngẫu của h, H* : X*  {+∞}, đƣợc định nghĩa là Dưới vi phân của h tại a  dom h đƣợc định nghĩa là tập Với  > 0, -s dƣới vi phân của h tại a  dom h đƣợc định nghĩa là tập ồi đóng yếu* Để ý rằng a  domh, thì (xem[5, Lemma 2.1]) Nón đặc trƣng của hệ 2 Các kết quả và điều kiện chính quy dạnh farkas Định nghĩa 2.1. Hệ  đƣợc gọi là Farkas-Minkowski (ngắn gọn, (FM)) nếu K là đóng yếu* Với x X, ta xét tập hợp Nếu z  A, T(z) là chi số tƣơng ứng với nhƣng ràng buộc tích cực tại z, và có thể kiểm tra đƣợc rằng 39 Định nghĩa 2.2. Chúng ta nói rằng hệ  xác định bởi (1) là Farkas-Minkowski địa phương (ngắn gọi là (LFM) tại z  A nếu Trong phần này chúng ta sẽ làm việc chủ yếu với hệ  và một hàm lồi chân chính, nửa liên tục dƣới f : {+∞}. Đặc điểm chúng ta sẽ sử dụng giả thiết về tính đóng sau đây: (CC): Tập epif* + clK là đóng yếu* Kết quả quan trọng sau đây là một mở rộng mới của Bổ đề Farkas, đƣợc thiết lập và đƣợc sử dụng nhƣ một công cụ cơ bản để thiết lập các kết quả về bài toán tối ƣu lồi vô hạn Định lý 2.1. Nếu  là (FM), (CC) thỏa mãn và   thì các phát biểu sau là tương đương : (i) f(x)  là hệ quả của  (ii) (0 - )  epif* + K (iii)Tồn tại   sao cho Định lý 2.1 đƣợc thiết lập trong [3, Theorem 2.2] dƣới giả thiết C = X là một không gian Banach,  là FM, và tất cả các hàm liên quan (f, ft, t  T) đều lien tục. Với sự hiện diện của tập C, và ta thiết các hàm liên quan đều liên tục, sự tƣơng giữa (i) và (iii) đƣợc thiết lập trong [4] dƣới một giả thiết về tính đóng mạnh hơn nhiều so vớ FM [3]. Trƣờng hợp đặc biệt khi f là hàm tuyến tính đƣợc thiết lập mới đây trong [1] 3. Các điều kiện tối ƣu Trong mục này và mục sau, chúng ta sẽ xét bài toán lồi (P) Minimize f(x) subject to ft(x) 0, t  T, (5) x  C, với các giả thiết nhƣ ở Mục 1. Sử dụng dạng mở rộng của Bổ đề Farkas (Định lý 2.1 chúng ta chứng minh đƣợc điều kiện cần và đủ tối ƣu sau cho (P) Định lý 3.1 Đối với Bài toán (P), giả sử rằng (FM) và (CC) thỏa mãn và a  A dòm. Khi đó a là một nghiệm của (P) nếu và chỉ nếu tồn tại   sao cho ft(a) ,  supp, và điều kiện Karush-Kuhn-Tucker (KKT) sau đây thỏa mãn 40 Sử dụng kết quả của Định lí này, ta chứng minh đƣợc rằng điều kiện LFM yếu hơn FM. Định lí sau đây cho thấy LFM thực ra là điều kiện yếu nhất có thể có để thiết lập điều kiện cần và đủ cho (P) dạng KKT. Định lí 3.2 Giả sử a  A. Các khẳng định sau là tƣơng đƣơng: (i)  là LFM tại a; (ii) Với mọi hàm lồi, l.s.c. f, với a  domf, và sao cho f liên tục tại một điểm nào đó thuộc A, điểm a là một điểm cực tiểu của f trên A khi và chỉ khi tồn tại    sao cho ft(a) , t  supp, và (6) thỏa mãn. 4 Đối ngẫu và ổn định Đối ngẫu. Bây giờ ta xét Bài toán (P) với giả thiết là các hàm ft,t  T đều nhận giá trị thực. Hàm Lagrangian tƣơng ứng với (P) là L : X x  (T)   {+} is Nếu x  C và    nếu trái lại và bài toán đối ngẫu Lagrange của (P) là : Ta có định lí đối ngẫu mạnh và định lí về điểm yên ngựa sau : Định lí 4.1 nếu (P) là bị chặn,  là FM và (CC) thỏa mãn thì v(D) = v(P) và (D) có nghiệm. Định lí 4.2 Giả sử  là FM và (CC) thỏa mãn thì. Khi đó một điểm a  A là nghiệm của (P) nếu và chỉ nếu tồn tại ̅   so cho (a, ̅) là một điểm yên ngựa của hàm Lagrangian L, nghĩa là, Trong trƣờng hợp này ̅ là một nghiệm của (D). Ổn định. Xét bài toán tối ƣu tham số (Pu) Minimize Subject to Ký hiệu h(u) là giá trị tối ƣu của (Pu). khi đó h(0) = v(P). Để ý rằng (Pu) là bài toán (P) với nhiễu ở vế phải của các ràng buộc. Ta sẽ sử dụng các khái niệm về ổn định sau : Định nghĩa 4.1 (i) (P) gọi là inf-s ổn định nếu h(0) là hữu hạn và h là l.s.c. tại 0. (ii) (P) gọi là inf-dif ổn định nếu h(0) là hữu hạn vf tồn tại 0  (T) sao cho h'(0, u) 0(u), u  (T) trong đó h'(0, u) là đạo hàm theo hƣơng của h tại 0 theo hƣớng u. Ta chứng minh đƣợc các khẳng định sau về tính ổn định của (P). 41 Định lí 4.3. Các tính chất sau là tƣơng đƣơng: (i) (P) là inf-ổn định; (ii) Đối ngẫu mạnh thỏa mãn đối vói (P) và (D) (nghĩa là, v(D) = v(P)), và các giá trị của các bài toán này là hữu hạn. Bổ đề 4.1 Bài toán (P) là inf-dif-ổn định nếu và chỉ nếu h(0) Định lí 4.4 Các khẳng định sau là tƣơng đƣơng : (i) (P) là inf-dif-ổn định , (ii) đối ngẫu mạnh thỏa mãn giữa (P) và (D), và (D) có nghiệm ; (iii) (P) là inf-ổn định và (D) có nghiệm. Cuối cùng, một điều kiện đù cho tính ổn định của (P) đƣợc cho bởi định lý sau: Định lí 4.5. Nếu (P) là bị chặn,  là FM, và (CC) thỏa mãn thì (P) là inf-dif-ổn định (và do đó, inf-ổn định). Tài liệu [1] N. Dinh, M.A. Goberna and M.A. López, From linear to convex systems: consistency, Farkas' lemma and applications. Journal of Convex Analysis, 13 (2006) No.l, 1-21. [2] N. Dinh, M.A. Goberna, M.A. Lopez, and T. Q. Son, New Farkas-type constraint qualifications in convex infinite programming (2006, submitted). [3] N. Dinh, V. Jeyakumar and G.M. Lee, Sequential Lagrangian conditions for convex programs with applications to semidefinite programming. Journal of Optimization Theory and Application 125(2005) 85 - 112. [4] J. Gwinner, On results of Farkas type. Numerical Functional Analysis and Applications 9 (1987), 471-520. [5] V. Jeyakumar, Asymptotic dual conditions characterizing optimality for infinite convex programs. Journal of Optimization Theory and Applications 93 (1997) 153- 165. 42 New Farkas –Type constraint qualifications in convex infinite programming N. DINH, M.A. GOBERNA, M.A. LOPEZ, AND T.Q. SON ABSTRACT. This paper provides KKT and saddle point optimality conditions, duality theorems and stability theorems for consistent convex optimization problems posed in locally convex topological vector spaces. The feasible sets of these optimization problems are formed by those elements of a given closed convex set which satisfy a (possibly infinite) convex system. Moreover, all the involved functions are assumed to be convex, lower semicontinuous and proper (but not necessarily real-valued). The key result in the paper is the characterization of those reverse-convex inequalities which are consequence of the constraints system. As a byproduct of this new versions of Farkas' lemma we also char- acterize the containment of convex sets in reverse-convex sets. The main results in the paper are obtained under a suitable Farkas-type constraint qualifications and/or a certain closedness assumption. 1. Introduction This paper deals with optimization problems of the form where T is an arbitrary (possibly infinite) index set, C is a non-empty closed convex subset of a locally convex Hausdorff topological vector space X, and f, ft : X   {+}, t  T, are proper lower semicontinuous (l.s.c, in brief) convex functions. Throughout the paper we assume that the (convex) constraint system is consistent, with solution set represented by A (A ). Date: 15/12/2005. N. DINH: Department of Mathematics-Informatics, Ho Chi Minh city University of Pedagogy, HCM city, Vietnam. T.Q. SON: Nha Trang College of Education, Nha Trang, Vietnam. M.A. GOBERNA and M.A. LÓPEZ: Department of Statistics and Operations Research, University of Alicante, Spain. This research was partially supported by MEC of Spain and FEDER of EU, Grant MTM2005-08572-C03-01, and by Project B.2005.23.68 of the MOET, Vietnam. N.DINH, M.A.GOBERNA, M.A.LÓPEZ, AND T.Q.SON 43 The system  is called linear when ft(x) = at(x) - bt, at X* (topological dual of X), bt  , t  T, and C = X. Moreover, it is called infinite (ordinary or finite) if the dimension of X and the number of constraints (|T|) are infinite (finite, respectively). If exactly one of these numbers is finite, then  is called semi-infinite (typically, T is infinite and X = n). An optimization problem is called infinite (finite, semi-infinite) when its constraint system is infinite (finite, semi-infinite, respectively). The objective of the paper is to provide optimality conditions, duality theorems, and stability theorems for (P). To do that we introduce new Farkas-type constraint qualifications and new versions of Farkas lemma. The classical Farkas lemma characterizes those linear inequalities which are consequences of a consistent ordinary linear inequality system (i.e., they are satisfied by every solution of the system). Farkas-type results for convex systems (characterizing families of inequalities which are consequences of a consistent convex system ) are fundamental in convex optimization and in other fields as game theory, set containment problems, etc. Since the literature on Farkas lemma, and its extensions, is very wide (see, e.g., the survey in [15]), we just mention here some works giving Farkas-type results for the kind of systems considered in the paper: [3], [11], [16], and [21] for semi- infinite systems, [8], [14], [19], and [22] for infinite systems, and [9], [17], and [18] for cone convex systems. The paper is organized as follows. Section 2 contains the necessary notations and recalls some basic results on convexity and convex systems. Section 3 extends to infinite convex systems two constraint qualifications (c.q., in brief) which play a crucial role in linear semi-infinite programming, one of them (the so-called Farkas-Minkowski property, FM in brief) being of global nature whereas the other one is a local property (and so it is called locally Farkas-Minkowski, LFM in short). Section 4 provides new asymptotic and non- asymptotic versions of Farkas' lemma characterizing those reverse-convex inequalities f(x)  which are consequences of . The non-asymptotic Farkas' lemma requires the FM c.q. together with a certain closedness condition involving ft,t  T, and f (which holds whenever f is linear or it is continuous at some feasible point), and it provides a characterization of the containment of convex sets in reverse-convex sets. Under these two assumptions we obtain, in Section 5, a Karush-Kuhn-Tucker (KKT) optimality condition for (P), we show that the LFM c.q. holds everywhere if the constraint system is FM, and, what is more important, that the LFM c.q. is, in a certain sense, the weakest condition guarateeing that (P) satisfies the KKT condition at the optimal solutions. Finally, in Section 6, a strong duality theorem and an optimality condition for (P), in terms of saddle points of the associated Lagrange function, are established. The strong duality theorem allows us to show that the optimal value of (P) is stable (in different senses) relatively to small arbitrary perturbations of the right-hand side function (the null function). NEW FARKAS – TYPE CONSTRAINT QUALIFICATIONS 44 2. Preliminaries For a set D  X, the closure of D will be denoted by cl D and the convex cone generated by D {0} by cone D. The closure with respect to the weak*-topology of a subset E of either the dual space X* or the product space X*   will be represented also by cl E. We represent by  the positive cone in (T) the so-called space of-generalized finite sequences  = (t)tT such that t  , for each t  T, and with only finitely many t different from zero. The supporting set of t  (T) is supp := {t  T | t 0}. Observe that (T) is the topological dual of (T), endowed with the product topology, and Given    , we define Analogously, if {Yt, t  supp} is a class of non-empty subsets of some linear space, we define also so that cone D = {∑  |    } Let further I be an arbitrary index set, [Yi,, i  I} be a family of subsets of some linear space, and let S be the collection of all the non-empty finite subsets of I. Then For a set D  X, the indicator function D is defined as D(x) = 0 if x  D, and D(x) = + if x D. If D is non-empty closed convex set, then D is a proper l.s.c. convex function. The normal cone of D at x is given by If x  D, and ND(x) = , otherwise Now let h : X   {+} be a proper l.s.c. convex function. The effective domain, the graph, and the epigraph of h are and N.DINH, M.A.GOBERNA, M.A.LÓPEZ, AND T.Q.SON 45 respectively, whereas the conjugate function of h, h* : X*   {+}, is defined by h*(v) := sup{u(x) — h{x) | x  domh}. It is well-known that h* is also a proper l.s.c. convex function, and that its conjugate, denoted by h**, coincides with h. The support function of D  X is Sup u(x) =  (u) =  (u), u  X* x  D Lemma 1. Let g, h : X  {+∞} be proper l.s.c. convex functions such that at least one of them is continuous at some point of domg domh. Then epig* +epih* is weak*- closed. Proof. If, for instance, g is continuous at c  domh, it is clear that c  int(domg) domh, and this implies that 0 belongs to the core of domg - domh, which, in turn, entails that cone(domg - domh) is a closed space. Then, it follows from [4, Proposition 3.1] that the set epig* + epih* is weak*-closed. □ We also define the subdifferential of h at a € dom h as h(a) := {u  X* | h(x) h(a) + u(x – a) x  X} Thus, if D is a non-empty closed convex set, then D(a) = ND(a) for all a  D. On the other hand, for g and h as in Lemma 1, we have g(a) + h(a)  (g + h)(a) for all a  domg domh, where the inclusion can be strict. The following lemma was stablished in [4, Theorem 3.1] assuming that X is a Banach space, but the proof is exactly the same for locally convex vector spaces. Lemma 2. Let g, h : X  {+∞} be proper l.s.c. convex functions. If epig* + pih* is weak*-closed then, for each a  domg domh, (g + h)(a) = g(a) + h(a). For e > 0, the e-subdifferential of h at o G dom h is defined as the non-empty weak*- closed convex set It isworth observing that,if a  domh, then (proved in [14, Lemma 2.1] in Banach spaces) The characteristic cone of  = {ft(x) 0, t  T; x  C} is NEW FARKAS – TYPE CONSTRAINT QUALIFICATIONS 5 46 Taking into account that epi is a convex cone, we can also write Since A , and given v  X* and a  , v(x) a is a consequence of   (u, )  cl K. ([8, Theorem 4.1], extending [16, Theorem 3.2].) 3. FARKAS – TYPE CONSTRAINT QUALIFICATIONS The following constraint qualification was introduced in [5] as a very general assumption for the duality theorem in linear semi – infinite programming, and it has also been used in convex programming (see, e.g., [9]). Definition 1. We say that  is Farkas-Minkowski (FM, in brief) if K is weak*-closed. If cone{⋃  } is weak*-closed, then  is FM ( [8, Proposition 3.4]). The converse is not true. Observe that {D(x) 0} is a FM representation of any closed convex set D , because  is a weak*-closed cone. In particular, {A(x) 0} is a FM system which has the same solutions as  and, so, the same continuous linear consequences (inequalities of the form v(x) , with v  X* and   ); i.e., cl K =  (This statement extends [16, (4.2)]). If S  T and |S| < ∞, then S := {ft(x) 0, t  S; x  C) is a finite subsystem of . Proposition 1. If  is FM, then every continuous linear consequence of  is also consequence of a finite subsystem of . The converse statement holds if  is linear. Proof. Let  be FM. If v(x) a, with v  X*, is consequence of , then (v,a)  cl K = K and, by (2.1), there exist S  T, with |S| ∞, {ut,t  S; }  X*, and {t,t  S, at, t  S; )  + such that (v, ) ∑   t(ut, f*(ut) + t) + (,    where KS denotes the characteristic cone of S. Since (v, a)  clKS, v(x)  is consequence of S Now let C = X and ft(x) = at(x) - bt, with at  X* and bt  , t  T. Since = bt + {at}, t  T, and  = {0}, we have K = cone{(at, bt), t  T; (0, 1)}. Let (v, )  clK. This is equivalent to assert that v(x)  is consequence of . By assumption, there exists S  T, with |S| < ∞, such that v(x) a is consequence of S, so that (v, )  clKS, where KS denotes N.DINH, M.A.GOBERNA, M.A.LÓPEZ, AND T.Q.SON 47 again the characteristic cone of S; i.e., KS = cone {(at,bt) ,t  S; (0,1)} . Since this cone is finite dimensional, it is weak*-dosed and (v, a)  KS  K. Thus, K is weak*-closed. □ The following example shows that the converse statement of Proposition 1 is not true for convex systems (even though X = C = n and |T| = 1). Example 1. Let X = C = n, T = {1}, and  = { || || } Since f1*(v) = || || , K = (n x ++) {0} is not closed. Thus,  is a finite non- FM convex system. The following version of Farkas lemma ([8, Theorem 4.4]) will be used later on. Lemma 3. Let  be FM, v  X*. and   . Then, the following statements are equivalent: (i) v(x)  is consequence of : (ii) (-v, -)  K; (iii) there exists    such that Let us introduce another constraint qualification. Given x  X, consider the indices subset T(x) := {tT | ft(x) = 0} If z  A, T(z) is the set of indices corresponding to the active constraints at z, and it can be verified easily that Definition 2. We say that a in (1.1) is locally Farkas-Minkowski (LFM, in short) at z  A if  is said to be LFM if it is LFM at every feasible point z  A. Thanks to (3.1),  is LFM at z  A if and only if The LFM property, under the name of basic constraint qualification (BCQ), was introduced in [13, p. 307] in relation to an ordinary convex programming problem, with equality/inequality constraints. It was extended in [24] NEW FARKAS – TYPE CONSTRAINT QUALIFICATIONS 48 to the framework of linear semi-infinite systems in the Euclidean space, and deeply studied in [11, Chapter 5]. The consequences of its extension to convex semi-infinite systems were analyzed in [10]. In [21] and [22], the following indices subset is considered, instead of T(x), Where  is the supremum function Since A ,  is a proper l.s.c. convex function (epi = ⋂ ). In [21] and [22] the continuity of  on X is assumed, and they formulate the so-called BCQ condition at z as follows: Whereas X is the Euclidean space in [21], and it is a Banach space in [22], our LFM condition is given in a locally convex Hausdorff topological vector space X and the strong requirement of the continuity of  on X is removed. Nevertheless, the relationship between both conditions is shown in the following result. Proposition 2. If  is continuous at z  A and z is an interior point of C, the conditions LFM and BCQ at z, as they are respectively formulated in (3.2) and (3.3), are equivalent. Proof. T(z)  ̃(z) because If (z) < 0, the continuity assumption entails that z is an interior point of A. Then, NA(z) = {0} and (3.2) and (3.3) are both trivially satisfied. If (z) = 0, then T(z) = ̃(z) because t  ̃(z) ft(z) = (z) = 0 f G T(z). Once again (3.2) and (3.3) are equivalent. □ The following proposition is a LFM counterpart of Proposition 1. Proposition 3. Let z  A. If  is LFM at z and for certain u  X* we have (3.4) u(x)  u(z). for all x  A, then u(x)  u(z) is also a consequence of a finite subsystem of a. The converse statement holds provided that a is linear. N.DINH, M.A.GOBERNA, M.A.LÓPEZ, AND T.Q.SON 49 Proof. We only consider the non-trivial case u 0. (3.4) is equivalent to u  NA(z) \ {0}, and (3.2) entails the existence of such that u = v1 + v2 If v2 = 0, then u = v1  NC(z) and u(x) u(z) is a consequence of any possible subsystems of , whose solution set is always included in C. If V2 0, the convexity of the subdifferential set entails the existence of   and u1 ft(z), t  supp  T(z), such that Let And let x  A1, where A1 is the solution set of 1. We have, for every t  supp, and so where the last inequality comes from v1  NC(z). Thus, we have proved that u(x) u(z), for every x  A1. Now let C = X and ft(x) = at(x) - bt, with at  X* and bt  , t  T. Let u  NA(z) \ {0}; i.e., u(x - z) 0 for all x  A. By assumption, there exists S  T, S finite, such that u(x) u(z) if at (x) bt for all t  S. By the same argument used in the proof of the converse in Theorem 1, Then, there will exist t 0, t  S not all of them equal to zero, and  0 such that so that NEW FARKAS – TYPE CONSTRAINT QUALIFICATIONS 50 Hence  = 0 and S  T(z) which entails The second statement in the previous proposition does not hold for convex systems without any additional assumption, as the same Example 1 and any other finite convex system which is not LFM show. An example of infinite convex system (similar to [10 Exemple 2.1]) that also illustrates this fact is the following. Example 2. We observe that A = ] - ,0], and for z = 0 , T(0) = T, and Thus,  is not LFM despite that the condition in the last proposition is satisfied (every finite subsystem has the same solution set). 4. EXTENDED FARKAS LEMMA From now on we use the following closedness condition ([4]) involving ft,t  T, f, and C: (CC) : The set epif* + cl K is weak*-closed. If epif* + K is weak*-closed, then the closedness condition (CC) holds. The following theorem gives other sufficient conditions. Theorem 1. If  is FM and f is either linear or continuous at some point of A, then condition (CC) holds. Proof. If f is linear the statement is true by [8, Remark 5.6]. So, we shall assume that f is continuous at some point of A. Let h : X*  {+∞} be such that epi h = K. Since we assume that K is weak*-closed, then h is a proper l.s.c. convex function, g := h* satisfies the same properties, and Now we prove that A  dom g. By assuming the contrary, let x  A such that x dom g. N.DINH, M.A.GOBERNA, M.A.LÓPEZ, AND T.Q.SON 51 Since h*(x) = +∞, there exists v  X* such that v(x) - h(v) 1. Then (v, v(x) - 1)  epih and, by (2.1), we can write From (4.1), we get On the other hand, since x  A, we have And, similarly, Hence (4.2) yields 1 0. Finally, since f is continuous at some point of A  dom g, by Lemma 1, we conclude that epif* + epig* = epif* + K is weak*-closed; i.e., (CC) holds. □ If a is FM, then f (x) 0 is consequence of  if and only if epif*  K ([8, Corollary 4.2], extending [14, Theorem 2.1]). Since epi (f - )* = (0, ) + epif*, we get that the convex inequality f(x)  is consequence of  if and only if (4.3) (0, )  epif*  K. The next result provides a counterpart of (4.3) for the reverse-convex inequality f(x)  Lemma 4. Let  be FM and   . Then f(x)  is consequence of a if and only if (4.4) (0, )  cl (epif* + K). Proof. Assume that f(x)  is consequence of  . Since f is a proper l.s.c. convex function, f** = f, and we have Thus, for any  > 0, thể exists u  dòm* such that Since  is FM, it follows from Lemma 3 that NEW FARKAS – TYPE CONSTRAINT QUALIFICATIONS 52 So that Since the last inclusion holds for all  > 0, we get Now we assume that (4.4) holds. Let {(y  , ),   } be a net in Converging to (0, -). By (2.1), for each   there exist z  domf*,   0,   ,   dom ,  0 t  T, v  dom and  such that Thus, given x  A, we have Semi-infinite versions of Lemma 4, with ft : n  convex for all t  T, are [16, Theorem 4.1] (where C = n and f : n  ) and [3, Theorem 5.6]. Observe that if f is either linear or continuous at some point of A then, by Theorem 1, we can replace (4.4) with (0, -)  epif* + K. The previous result applies immediately to the set containment problem, which consists of deciding whether the solution set of a given system is contained in the solution set of another one. Dual characterizations of such set containments have played a key role in solving large scale knowledge-based data classification problems where they are used to describe the containments as inequality constraints in optimization problems. Recently, various extensions of the containment problem to general situations have been obtained in [23] and [16] by means of mathematical programming theory and conjugacy theory, respectively. One of the problems considered in [23] is the containment A  B, where A is the solution set of , C = X = n, N.DINH, M.A.GOBERNA, M.A.LÓPEZ, AND T.Q.SON 53 |T| < ∞, B = {x  X | s(x)  0, s  S}, |S| < ∞, all the involved functions being convex and differentiable (for obvious reasons, such a set B is called reverse-convex). In [16, Theorem 4.1], all the involved functions are assumed to be finite-valued convex funtions on n. In the following extension S and T are arbitrary sets, and the functions s : X  {+∞}, s  S, are proper l.s.c. convex functions. Corollary 1. Let  be FM. Then A  B if and only if 0  ⋂ { } Proof. A  B if and only if s (x) 0 is consequence of  for all s  S. The conclusion follows from Lemma 4. Now we give a new version of Farkas' lemma. Theorem 2. If  is FM, (CC) holds, and   , then the following statements are equivalent to each other: (i) f(x)  is consequence of ; (ii) (0 - )  epif* + K; (iii) there exists   such that Proof, [(i) (ii)] It is a straightforward consequence of Lemma 4. [(ii) (iii)] Suppose that (ii) holds. Then, by (2.1), there exist u  domf*,  0, ut  domf*, rt 0, t  T, u  dom , r 0, and   such that The last equality is equivalent to which is (iii). As the implication [(iii) => (i)] is obvious, the proof is complete. □ Theorem 2 was established in [9, Theorem 2.2] under the assumption that C = X is a Banach space,  is FM, and all the involved functions (f, ft, t  T) are continuous. In the presence of a set constraint C, and assuming the continuity of the involved functions, the equivalence between (i) and (iii) was established in [12] under a closedness condition which is strictly NEW FARKAS – TYPE CONSTRAINT QUALIFICATIONS 54 stronger than the FM property ([9]). By Theorem 1, the continuity of all the involved functions can be replaced by either the linearity of f or by its continuity at some point in A. 5. OPTIMALITY CONDITIONS In this section, and also in the next one, we consider the convex programming problem: (P) Minimize f(x) (5.1) subject to ft(x) 0, t  T, x  C, under the assumptions of Section 1. In [4, Proposition 4.1] it is shown that, under condition (CC), a  A dom f is a minimizer of (P) if and only if 0  f(a)+NA(a). The next result provides a similar characterization involving the data (i.e., the constraint functions) instead of the feasible set A. Theorem 3. Given the problem (P), assume that a is FM, that (CC) holds, and let a  A dom f. Then a is a minimizer of (P) if and only if there exists   such that ft(a) , supp, and the Karush-Kuhn-Tucker condition holds. Proof. The point a  A dom f is a minimizer of (P) if and only if (5.3) 0 (f + A) (a) By the assumptions, epi = clK = K and epif* + epi is weak*-closed. Taking this fact into account, Lemma 2 ensures that (5.3) is equivalent to (5.4) 0  f(a) + NA(a) i.e., there exists u  f(a) such that u(x) u(a) is consequence of . First we assume that a is a minimizer of (P). Since cr is FM, by Lemma 3 we have It follows from (2.1) and the representation (2.2), applied to and  , that there exist   t ut   ft(a)  T satisfying N.DINH, M.A.GOBERNA, M.A.LÓPEZ, AND T.Q.SON 55 which is equivalent to As a  C. (5,5) implies that Since tt 0, tft(a) 0 t  T, and  > 0, we get tt = 0, -tft(a) = 0 t  T, and  = 0. Thus, t = 0 whenever t  suppA, and -u(a) =∑   , with ut  0ft(a) = ft(a) t  T, and v  0C(a) = NC(a). Therefore, The necessity is proved. Conversely, if (5.2) holds for some   such that ft(a) . t  supp, then there exists u  X* such that -u  NC(a) and so that Since implies Then, if x  A which proves a to be a minimizer of (P). □ It was shown in [8, Theorem 5.5] that (5.2) is a necessary and sufficient optimality condition for a point a  A dom f to be a minimizer of (P) assuming that  is FM, (CC) holds, and all the functions ft, t  T, are continuous at a. We have shown that the last assumption is superfluous. Corollary 2. If the system a in (1.1) is FM, then it is also LFM. Proof. If z  A and u  NA(z) \ {0}, the point z turns out to be a minimum of the problem Minimize -u(x) subject to ft(x) 0, t  T, x  C. NEW FARKAS – TYPE CONSTRAINT QUALIFICATIONS 56 Since u is linear, Theorem 1 implies (CC), and Theorem 3 applies to conclude the existence of   such that The converse of Corollary 2 fails even for linear semi-infinite systems (see, for instance, [11]). The following theorem provides a counterpart in our context of the equivalence (i)  (iii) in [22, Theorem 4.1] (we do not require the involved functions to be finite-valued). Theorem 4. Let a  A, the solution set of . The following statements are equivalent: (i) a is LFM at a; (ii) for any l.s.c. convex function f, with a  dom f, and such that f is continuous at some point of A, the point a is a minimizer of f on A if and only if there exists   such that ft(a) , supp, and (5.2) is satisfied. Proof. [(i)  (ii)] The only thing that we have to prove is that if a is a minimizer of (P), then there exists   such that ft(a) , supp, and (5.2) is satisfied. Since a  A is a minimizer of (P), thanks to Lemmas 1 and 2, and to the LFM property, we can write which brings the aimed conclusion. [(ii)  (i)] We have just to repeat the argument in the proof of Corollary 2. □ 6. DUYALITY AND STABLITY In this section we introduce a family of perturbed problems associated with the infinite convex optimization problem (P) introduced in Section 1, but assuming now that all the involved functions, f,ft t  T, are finite-valued. We then consider the Lagrange dual problem of (P), denoted by (D). It is shown that, under the assumptions that a is FM and (CC) holds, N.DINH, M.A.GOBERNA, M.A.LÓPEZ, AND T.Q.SON 57 we get strong duality between (P) and (D). Some kind of stability for (P) is also analyzed. 6.1. Duality and Saddle Point Theorem. The following basic duality scheme is similar to the one developed in [25] (see, also, [2, Section 2.5] and [27, Section 2.6]). Consider the parametric problem (Pu), u  T , (Pu) Minimize Subject to where u := (ut)  T , and whose feasible set is Au (Au can be empty for some u 0). We represent by h(u) the optimal value of (Pu). Then, h(0) = v(P). If we define the function : X x T  {+∞} we can write (Pu) Minimize and obviously, (P) (P0) Minimize By a standard argument we see that is a proper l.s.c. convex function, whereas the optimal value function h : T  {+∞} is convex (possibly non-proper). Now let * be the conjugate of with respect to (x, u)  X x T. Then, for each (x*, )  X* x (T) we have Thus, On the other hand, The dual problem of (P) is defined as (D) Maximize NEW FARKAS – TYPE CONSTRAINT QUALIFICATIONS 58 Since the so – called Lagrangian function for is It turns out that It follows from (6.1) that and the weak duality holds between (P) and (D). The next result shows that the strong duality holds between (P) and (D) under the assumptions that a is FM and that (CC) is satisfied for (P). Theorem 5. If (P) is bounded,  is FM, and (CC) holds, then v(D) = v(P) and (D) is solvable. Proof. Let  := v(P)  . By definition of a we have ft(x) 0, t  T, x  C f(x)  Since  is FM and (CC) holds, it follows from Theorem 2 that there exists ̅  such that Which implies This, together with the weak duality, gives rise to v(D) = v(P), and ̅ is a maximizer of (D). □ Theorem 6. Suppose that  is FM and that (CC) holds. Then a point a  A is minimizer of (P) if and only if there exists ̅  . such that (a, ̅) is a saddle point of the Lagrangian function L, that is, (6.4) L(a, ) L(a, ̅) L(x, ̅),  and x  C. In this case, ̅ is a maximizer of (D). Proof. Let a  A be a minimizer of (P). Then by an argument similar to the one in the proof of Theorem 5, there exists ̅  such that N.DINH, M.A.GOBERNA, M.A.LÓPEZ, AND T.Q.SON 59 It follows from this inequality (by letting x - a) that ∑ ̅  tft(a) = 0 and hence, L(x, ̅) L(a, ̅) = f(a),  C. On the other hand, for each  , and since ft(a) 0, we have Thus, which proves that (a, ̅) is a saddle point of L. Conversely, if there exists ̅ such that (6.4) holds then, by letting  = 0 in (6.4), we get Thus, if x  A then f(x) f(a) as ∑ ̅  tft(a) 0. This means that a is a minimizer of (P). Finally, we have seen that (6.4) implies (6.5). Then and we conclude that ̅ is a maximizer of (D) by the weak duality. □ 6.2. Stability. We now recall two stability concepts for the problem (P) which were used in [20] (see also [7]). Definition 3. (i) (P) is called inf-stable if h(0) is finite and h is l.s.c. at 0. (ii) (P) is called inf-dif-stable if h(0) is finite and there exists  such that h'(0,u) 0(u), u  , where h'(0,u) is the directional derivative of h at 0 in the direction u. The proof of the following result is rather similar to the proof of [20, Theorem 7.3.2] (see also [27, Theorem 2.6.1 (v)]). Lemma 5. The following properties are equivalent: (i) (P) is inf-stable; (ii) strong duality holds for (P) and (D) (i.e., v (D) = v(P)), and the values of these problems are finite. The condition {ii) in Lemma 5 is called normality in [27]. Now we turn to the inf-dif- stability of (P). We begin by introducing a characterization of the inf-dif-stability, which proof is also quite similar to that given in [20, Proposition 7.3.7] and, so, it is also omitted. Lemma 6. The problem (P) is inf-dif-stable if and only if h(0) . NEW FARKAS – TYPE CONSTRAINT QUALIFICATIONS 60 In [2] it is asserted that the last condition is, in our convex setting, equivalent to the notion of calmness suggested in [6]. The relations between both notions of stability and normality are given in the following theorem. Lemma 7. The following statements are equivalent: (i) (P) is inf-dif-stable, (ii) strong duality holds between (P) and (D), and (D) is solvable; (iii) (P) is inf-stable and (D) is solvable. Proof. Observe first that the equivalence between (ii) and (iii) follows from Lemma 5. Moreover, the equivalence between (i) and (ii) coincides, just taking into consideration Lemma 5, with [27, Theorem 2.6.1 (vi)] (see also [2, Theorem 2.142]). Nevertheless, we give here an alternative constructive proof which is not based on the Young-Fenchel thoerem. [(i) (ii)] Suppose that (Pu) is inf-dif-stable. Then by Lemma 6, h(0) , and let ̃ be a subgradient of h at 0. Then, for each , (6.6) h(u) - h(0) ̃(u). Let ̅ := ̃. We claim firstly that ̅ . Assume, on the contrary, that ̅ . Note that is a weak*-closed convex cone in (T). By the separation theorem, applied to the weak*-closed convex set and the weak*-compact set {̅}, there exists   such that ̅() = -1 and z*() > 0 for all z*  . Take s > 0 arbitrarily. It follows from (6.6) that (6.7) h(s) - h(0) ̃(s) = -̅(s) = -s̅() = s > 0. On the other hand, since v(P) is finite, there exists a minimizing sequence { }  A of (P), i.e., limn∞f(an) = v(P). Therefore, for any fixed n  , ft(an) 0 for all t  T. Since  = (t)  and s > 0, ft(an) st for each t  T, which means that an is a feasible point for (Pu), with u - s. Thus, h(s) f(an). As the last inequality holds for arbitrary n  N, we get h(s.) v(P) or, equivalently, h(s) - h(0) 0, which contradicts (6.7). Consequently, ̅ . Now, take x  C. Then ft(x) ̅t for all t  T where ̅ = ( ̅t)  (T) and ̅t = ft(i), t  T. This means that i is a feasible point for ( ̅), and hence, h( ̅ f(x). If follows from this and from (6.6) that Consequently, (6.8) holds for all x  C and hence, N.DINH, M.A.GOBERNA, M.A.LÓPEZ, AND T.Q.SON 61 It follows from this and from the weak duality that v(P) = v(D) and that ̅ is an optimal solution of (D). [(ii) (i)] Suppose that (ii) holds. Let ̅ be an optimal solution of (D). Then Let u  (T) arbitrary. We consider first the case where the feasible set of (Pu) is non- empty. If x  C with ft(x) ut for all t  T, then ̅t(ft(x) - ut) 0 for all t  T. It then follows from (6.10) that, for each feasible point x of (Pu), or equivalently, Since the last inequality holds for each feasible point x of (Pu), we get If the feasible set of (Pu) is empty, then h(u) = +∞ and (6.11) holds. Consequently, (6.11) holds for all u  (T), which proves -̅ h(0). This and Lemma 6 together imply that (P) is inf-dif-stable, and (i) is proved. The proof is complete. □ We are now in a position to give a sufficient condition for the inf-dif-stability of (P). Theorem 7. If (P) is bounded, a is FM, and (CC) holds, then (P) is inf-dif-stable (and hence, inf-stable). Proof. Under the assumptions of the theorem, it follows from Theorem 5 that the strong duality holds between (P) and (D), and the Problem (D) is solvable. The conclusion of the theorem follows from Lemma 7. □ Results of this type are also discussed and summarized in [26] for (P), under the extra assumptions that X is a Banach space, that all the involved functions are real-valued, that T is a compact Hausdorff space, and that G : X  (T), defined as G (x) (t) := ft (x), has continuous images (i.e., G(x)  C (T)  X). Sufficient conditions for such a problem (P) to be inf-dif-stable (as in Theorem 7) are also given in [26], assuming the continuity of G : X  C (T) and a Slater-type c.q. (which is strictly stronger than the FM c.q. (see [17])). Sufficient conditions for the inf-stability in other context (non-convex objective function and linear equality constraints) are given in [1]. NEW FARKAS – TYPE CONSTRAINT QUALIFICATIONS 21 62 REFERENCES 1. Auslender and M. Teboulle, Asymptotic Cones and Functions in Optimization and Variational Inequalities. Springer-Verlag, New York (2003). 2. J.F. Bonnans and A. Shapiro, Perturbation Analysis of Optimization Problems. Springer- Verlag, New York (2000). 3. R.I. Bot and G. Wanka, Farkas-type results with conjugate functions. SIAM J. Optimization 15 (2005) 540-554. 4. R.S. Burachik and V. Jeyakumar, Dual condition for the convex subdifferential sum formula with applications. Journal of Convex Analysis 12 (2005) 279-290. 5. Charnes, W.W. Cooper and K.O. Kortanek, On representations of serai-infinite programs which have no duality gaps, Management Science 12 (1965) 113-121. 6. F.H. Clarke, A new approach to Lagrange multipliers, Mathematics of Operations Research 2 (1976) 165-174. 7. B.D. Craven, Mathematical Programming and Control Theory. Chapman and Hall, London (1978). 8. N. Dinh, M.A. Goberna and M.A. L6pez, From linear to convex systems: consistency, Farkas' lemma and applications. Journal of Convex Analysis (to appear). 9. N. Dinh, V. Jeyakumar and G.M. Lee, Sequential Lagrangian conditions for convexprograms with applications to semidefinite programming. Journal of Optimization Theory and Application 125 (2005) 85 - 112. 10. M.D. Fajardo and M.A. Lopez, Locally Farkas-Minkowski systems in convex semi-infinite programming. Journal of Optimization Theory and Applications 103 (1999), 313-335. 11. M.A. Goberna and M.A. L6pez, Linear Semi-infinite Optimization. J. Wiley, Chich-ester (1998). 12. J. Gwinner, On results of Farkas type. Numerical Functional Analysis and Applications 9 (1987), 471-520. 13. J.-B. Hiriart Urruty and C. Lemarechal, Convex Analysis and Minimization Algo rithms I. Springer -Verlag, Berlin (1993). 14. V. Jeyakumar, Asymptotic dual conditions characterizing optimality for infinite con vex programs. Journal of Optimization Theory and Applications 93 (1997) 153-165. 15. V. Jeyakumar, Farkas' lemma: Generalizations, in Encyclopedia of Optimization II, C.A. Floudas and P. Pardalos, edited by Kluwer, Dordrecht (2001) 87- 91. 16. V. Jeyakumar, Characterizing set containments involving infinite convex constraints and reverse-convex constraints, SIAM J. Optimization 13 (2003) 947-959. 17. V. Jeyakumar, N. Dinh and G.M. Lee, A new closed cone constraint qualification for convex Optimization, Applied Mathematics Research Report AMR04/8, UNSW, 2004. Unpublished manuscript. 18. V. Jeyakumar, G.M. Lee and N. Dinh, New sequential Lagrange multiplier conditions characterizing optimality without constraint qualifications for convex programs. SIAM J. Optimization 14 (2003) 534 - 547. 19. V. Jeyakumar, A.M. Rubinov, B.M. Glover and Y. Ishizuka, Inequality systems and global optimization. Journal of Mathematical Analysis and Applications 202 (1996) 900-919. 20. P.-J. Laurent, Approximation et optimization, Hermann, Paris (1972). 21. W. Li, C. Nahak and I. Singer, Constraint qualification for semi-infinite systems of convex inequalities. SIAM J. Optimization 11 (2000) 31-52. 22. C. Li and K.F. Ng, On constraint qualification for an infinite system of convex in equalities in a Banach space. SIAM J. Optimization 15 (2005) 488-512. 23. O.L. Mangasarian, Set Containment characterization. J. of Global Optimization 24 (2062) 473 - 480. 22 N.DINH, M.A.GOBERNA, M.A.LÓPEZ, AND T.Q.SON 63 24. R. Puente and V.N. Vera de Serio, Locally Farkas-Minkowski linear semi-infinite systems. TOP 7 (1999) 103-121. 25. R. T. Rockafellar, Conjugate Duality and Optimization, CBMS-NSF Regional Con- ference Series in Applied Mathematics, 16, SIAM, Philadelphia (1974). 26. A. Shapiro, First and second order optimality conditions and perturbation analysis of semi-infinite programming problems, in Semi-Infinite Programming, R. Reemtsen and J. Riickmann, edited by Kluwer, Dordrecht (1998) 103-133. 27. C. Zalinescu, Convex analysis in general vector spaces, World Scientific PublishingCo., NJ (2002). 64 Chủ nhiệm đề tài PGS.TS. Lê Hoàn Hóa 65 Mẫu 01/ ĐT GD&ĐT BỘ GIÁO DỤC VÀ ĐÀO TẠO THUYẾT MINH ĐỀ TÀI NGHIÊN CỨU KHOA HỌC VÀ CÔNG NGHỆ CẤP BỘ 1. TÊN ĐỂ TÀI 2. MÃ SỐ SỰ TỒN TẠI VÀ NGHIỆM TỐI ƢU CỦA MỘT SỐ BÀI TOÁN TRONG GIẢI TÍCH PHI TUYẾN B2005.23.68 3. LĨNH VỰC NGHIÊN CỨU 4. LOẠI HÌNH NGHIÊN CỨU 5. THỜI GIAN THỰC HIỆN Từ tháng 5 năm 2005 đến tháng 6 năm2006 6. CƠ QUAN CHỦ TRÌ Tên cơ quan : Trƣờng Đại học Sƣ phạm Tp. Hồ Chí Minh Địa chỉ: 280 An Dƣơng Vƣơng, Quận 5, Tp. Hồ Chí Minh Điện thoại: Fax : E-mail: 7. CHỦ NHIỆM ĐỂ TÀI Họ và tên : LÊ HOÀN HÓA Học vị, chức danh KH : PGS, TS Chức vụ : Trƣởng bộ môn GIẢI TÍCH Địa chỉ: 92 Đƣờng Tên Lửa, Thị Trấn An Lạc, Quận Bình Tân Điện thoại CQ : Fax : Di động : Điện thoại NR : 7522635 E-mail: 8. DANH SÁCH NHỮNG NGƢỜI CHỦ CHỐT THỰC HIỆN ĐỂ TÀI Họ và tên Đơn vị công tác Nhiệm vu đƣợc giao Chữ ký PGS. TS. Lê Hoàn Hóa Khoa toán _Tin, Chủ trì ĐHSPTp. Hồ Chí Minh PGS. TS. Nguyễn Bích Cộng tác Huy PGS. TS. Nguyễn Định Cộng tác 66 9. ĐƠN VỊ PHỐI HỢP CHÍNH Tên đơn vị trong và ngoài nƣớc Nội dung phối hợp Họ và tên ngƣời đại diện 10. KẾT QUẢ NGHIÊN CỨU VÀ SẢN PHẨM TRONG, NGOÀI NƢỚC LIÊN QUAN TRỰC TIẾP ĐẾN ĐỀ TÀI ( Ghi cụ thể một số bài báo, tài liệu, nghiên cứ triển khai, trong 5 năm gần đây) 1. Lê Hoàn Hóa, Tính compact liên thông của tập nghiệm cho phƣơng trình vi phân đối số lệch và phƣơng trình liên tiếp. Tạp chí khoa học, ĐHSP Tp HCM, 2003 – 2004. 2. D. Gourdin, M.Mechab, Solutions globales d'un prolem de Cauchy lineaire. J. Funct. Anal., 202 (2003), 123-146. 3. K.Yokoyama, S. Shiraishi, An e-optimality condition for con-Vex programming problems without Slater's constraint qualification, 2004 (gửi đăng). 4. V. Joyakumar, G.M.Lee, N.Dinb, New sequential Lagrage multiplier conditions characterizing optimality without constraint qualification for convex programs. SIAM J. on Optimization, 2003. 11. TÍNH CẤP THIẾT CỦA ĐỀ TÀI  Phƣơng trình trong không gian Banach có nhiều ứng dụng trong các bài toán chứa kì dị. Phƣơng trình đã đƣợc xét thỏa điều kiện Lipschitz. Việc nghiên cứu các phƣơng trình mà điều kiện Lipschitz không đƣợc thỏa mãn là cần thiết.  Các kết quả định tính về  - nghiệm xấp xỉ cho các bài toán lồi còn rất hạn chế và chỉ đƣợc thiết lập dƣới các điều kiện chính quy rất nghiêm ngặt. Việc nghiên cứu đƣa ra các điều kiện cần và đủ cho nghiệm tối ƣu xấp xỉ dƣới các điều kiện chính quy yêu hơn là rất cần thiết 67 12. MỤC TIÊU ĐỂ TÀI - Sự tồn tại nghiệm, cấu trúc tập nghiệm. - Biểu diễn nghiệm theo điều kiện biên. - Sự tồn tại nghiệm các phƣơng trình vi phân cấp 2 trong thang các không gian Banach thỏa điều kiện compact với ứng dụng vào phƣơng trình dạng Kirchoff. - Nghiên cứu các tính chất định tính cho nghiệm e- xấp xỉ của bài toán lồi dƣới điều kiện chính quy nón đóng. 13. TÓM TẮT NỘI DUNG CỦA ĐỂ TÀI VÀ TIẾN ĐỘ THỰC HIỆN (ghi cụ thể) Nội dung Thời gian thực hiện Dự kiến kết quả - Sự tồn tại nghiệm, cấu trúc tập nghiệm -Sự tồn tại nghiệm các phƣơng trình vi phân cấp 2 trong thang các không gian Banach thỏa điều kiện compact và ứng dụng. - Các điều kiện cẩn và đủ tối ƣu cho nghiệm xấp xỉ của bài toán lồi. - Biểu diễn nghiệm của bài toán theo các điều kiện biên. - Đối ngẫu Largrange và e-nhân tử cho bài toán lồi. Từ 9/2004 đến 3/2005 Từ 4/2005 đến 7/2005 2 bài báo khoa học 1 hoặc 2 bài báo khoa học 14. DỰ KIẾN SẢN PHẨM VÀ ĐỊA CHỈ ỨNG DỤNG • Loại sản phẩm: - Xemina Giải tích liên trƣờng ĐHSP-ĐHKHTN - Các bài báo khoa học - 3 luận án Thạc sĩ • Tên sản phẩm (ghi cụ thể): • Địa chỉ có thể ứng dụng (ghi cụ thể): 68 15. KINH PHÍ THỰC HIỆN ĐỀ TÀI Tổng chi phí : 25.000.000 đ (hai mƣơi lăm triệu đồng) Trong đó : Kinh phí sự nghiệp khoa học : Các nguồn kinh phí khác : Nhu cầu kinh phi từng năm : - Năm - Năm Dự trù kinh phí theo các mục chi - Xemina (tổ chức, trả báo cáo viên) 9.000.000 đồng - Trả công lao động 9.000.000 đồng - In ấn tài liệu, gửi bài 2.000.000 đồng - Nghiệm thu, chi khác 4.000.000 đồng Ghi chú : 1. Các mục cần ghi đầy đủ, chính xác, rõ ràng, không tẩy xóa 2. Chữ ký, đóng dấu đúng thủ tục 69 BỘ GIÁO DỤC VÀ ĐÀO TẠO CỘNG HÒA XÃ HỘI CHỦ NGHĨA VIỆT NAM Trƣờng Đại học sƣ phạm Tp.HCM Độc lập – Tự do – Hạnh phúc Số B68 / HĐ – NCKH Tp.HCM, Ngày 20 tháng 5 năm 2005 HỢP ĐỒNG TRIỂN KHAI NHIỆM VỤ KHOA HỌC CÔNG NGHỆ CẤP BỘ NĂM 2005 - Căn cứ công văn số 714/QĐ – BGD&ĐT – KHKT ngày 17 tháng 02 năm 2005 của Bộ Giáo dục và Đào tạo về việc nghiên cứu của đề tài (ghi cả mã số) : - Sauk hi xem xét mục tiêu, nội dung nghiên cứu của đề tài (ghi cả mã số) : Mã số : B2005.23.68 Bên A : Trƣờng (Viện, Trung tâm) : Trƣờng Đại học Sƣ phạm Tp.HCM Bà : Hoàng Thị Nhị Hà Chức vụ : Phó Trƣởng phòng Khoa học Công nghệ - Sau Đại học Bên B : Ông, bà : LÊ HOÀN HÓA Chủ nhiệm đề tài. Đã thảo thuận nhƣ sau : Điều 1 : Bên B chịu trách nhiệm tổ chức triển khai các nội dung nghiên cứu cụ thể dƣới đây : - Nội dung nghiên cứu - Tài liệu thu thập - Tiến hành nghiên cứu, thực hiện đề tài - Tổ chức Sevunar trao đổi về nội dung đề tài Điều 2 : Bên B phải nộp cho bên A các sản phẩm khoa học sau đây : - 03 báo cáo khoa học ( có thể là hai bài báo chuyên ngành công bố ở nƣớc ngoài + một bài báo chuyên ngành công bố trong nƣớc ) Thời gian nộp sản phẩm trƣớc ngày 30 tháng 6 năm 2006 70 Điều 3: Bên A cung cấp cho bên B số tiền là : 25 triệu. triệu đồng theo kế hoạch sau đây : Đợt 1: 7 triệu triệu đồng vào tháng ... năm 2005. Đợt 2 : 18 triệu triệu đồng vào tháng ... năm 2006. Điều 4 : Hai bên thỏa thuận việc kiểm tra thực hiện hợp đồng vào các thời điểm sau : Lần thứ nhất : ngày 01 tháng 10. năm 2005. Lần thứ hai : ngày 15 tháng 03 năm 2006. Trong quá trình thực hiện hợp đồng, hai bên phải thông báo cho nhau những vấn đề nảy sinh và cùng nhau bàn bạc giải quyết. Điều 5 : Sau khi hoàn thành nhiệm vụ ghi ở điều 1 và điều 2, hai bên chịu ƣách nhiệm cùng tổ chức đánh giá nghiêm thu các công trình KHCN tại quyết định số 282/QĐ ngày 20/06/1980 của UBKH&KTNN. Nếu sản phẩm của bên B đƣợc Hội đồng khoa học cấp Bộ công nhận có ý nghĩa khoa học và cố giá trị sử dụng thì sản phẩm đó đƣợc coi là chứng từ để thanh toán hợp đồng. Điều 6 : Hai bên cam kết thực hiện đúng các điều khoản đã ghi trong hợp đồng. Nếu bên nào vi phạm phải bồi hoàn thiệt hại và chịu trách nhiệm theo các quy định hiện hành. Điều 7 : Hợp đồng có giá trị kể từ ngày ký. Hợp đồng này làm thành 05 bản, mỗi bên giữ 02 bản, O1 bản gửi đến Vụ Khoa học Công nghệ Bộ Giáo dục và Đào tạo để báo cáo.

Các file đính kèm theo tài liệu này:

  • pdfnkkh_su_ton_tai_va_nghiem_toi_uu_cua_mot_so_bai_toan_trong_giai_tich_phi_tuyen_6392.pdf
Luận văn liên quan