Mục lục
Nội dung Trang
I)Lời mở đầu.
II)Tư tưởng của Hồ Chí Minh về đại đoàn kết.
1.Nguồn gốc, cơ sở hình thành.
a, Về lý luận
b, Về thực tiễn.
c, Về nhân cách, sức cảm hoá của cá nhân Hố Chí Minh.
1. Những quan điểm của Hồ Chí Minh về đại đoàn kết. 2
a, Đại đoàn kết là vấn đề có ý nghĩa chiến lược và quyết định mọi thành công của cách mạng Việt Nam.
b, Đại đoàn kết là mục tiêu, nhiệm vụ hành đầu của cách mạng Việt Nam.
c, Đại đoàn kết dân tộc là đại đoàn kết toàn dân.
d, Đại đoàn kết phải biến thành sức mạnh vật chất, có tổ chức là Mặt trận thống nhất dưới sự lãnh đạo của Đảng.
3. Đại đoàn kết là một yếu tố khách quan của cách mạng Việt Nam.
4. Ý nghĩa tư tưởng đại đoàn kết của Hồ Chí Minh 7
III)Kết luận.
Danh mục tài liệu tham khảo.
Bài làm
I_Lời mở đầu.
Từ xưa đến nay, đoàn kết dân tộc luôn là truyền thống quý báu của dân tộc ta, được thể hiện suốt quá trình đấu tranh dựng nước và giữ nước. Kế thừa và phát huy truyền thống đó, Đảng ta và chủ tịch Hồ Chí Minh - anh hùng giải phóng dân tộc, nhà văn hóa kiệt xuất của dân tộc ta và của nhân loại - đã để lại cho chúng ta một hệ thống tư tưởng vô giá, có giá trị trường tồn với quá trình phát triển của dân tộc ta và của toàn nhân loại. Trong đó có tư tưởng đại đoàn kết.
Đại đoàn kết là nội dung rất cơ bản của tư tưởng HCM, là tư tưởng nổi bật đã trở thành chiến lược đại đoàn kết của ĐCSVN. Đại đoàn kết, đó là chiến lược, là sợi chỉ đỏ xuyên suốt tiến trình cách mạng Việt Nam và đã trở thành cội nguồn thắng lợi của cách mạng Việt Nam gắn với tên tuổi và sự nghiệp của HCM. Để hiểu sâu sắc hơn về tư tưởng đại đoàn kết của HCM cần phải tìm hiểu về những quan điểm của Người về đại đoàn kêt.
II_Tư tưởng của Hồ Chí Minh về đại đoàn kết.
1.Nguồn gốc, cơ sở hình thành.
a, Về lý luận
Tư tưởng của Người có nguồn gốc, cơ sở từ truyền thống yêu nước, nhân ái, tinh thần cố kết cộng đồng của dân tộc đã được hình thành từ cội nguồn lịch sử sâu xa, được hun đúc qua quá trình đấu tranh dựng nước, giữ nước và đã thấm sâu vào tư tưởng, tình cảm, tâm hồn của người Việt Nam.Ngoài ra Người còn tiếp thu những giá trị nhân bản ( những tư tưởng của Nho giáo, Phật giáo ), những tư tưởng tập hợp lực lượng của các nhà cách mạng lớn trên thế giới như Tôn Trung Sơn với tư tương Tam dân. Cơ sở lý luận quan trọng nhất của TT HCM về đại đoàn kết là chủ nghĩa Mac-Lênin, vì ở đây Người đã tìm thấy con đường cứu nước, con đường giải phóng các dân tộc bị áp bức khỏi ách nô lệ, tìm thấy sự cần thiết và con đường tâp hợp lực lương cách mạng trong phạm vi từng nước và trên thế giới.
b, Về thực tiễn.
Tư tưởng HCM về đại đoàn kết còn chịu ảnh hưởng từ thực tiễn của cuộc đấu tranh giải phóng dân tộc của nhân dân VN trong những năm cuối thế kỷ XIX, đầu thế kỷ XX với chuỗi thất bại liên tiếp càng làm tăng thêm sự tàn ác của kẻ thù. Ra đi tìm đường cứu nước HCM chứng kiến sự thành công cũng như thất bại của các cuộc cách mạng, của phong trào giải phóng dân tộc của các dân tộc khác, Người đúc rút ra được những nhận thức quan trọng từ thực tiễn trong nước và trên thế giới, đó chính là những cơ sở vững chắc cho sự hình thành tư tưởng HCM về đại đoàn kết
10 trang |
Chia sẻ: lvcdongnoi | Lượt xem: 11222 | Lượt tải: 1
Bạn đang xem nội dung tài liệu Tư tưởng của Hồ Chí Minh về đại đoàn kết, để tải tài liệu về máy bạn click vào nút DOWNLOAD ở trên
Bài làm
I_Lời mở đầu.
Từ xưa đến nay, đoàn kết dân tộc luôn là truyền thống quý báu của dân tộc ta, được thể hiện suốt quá trình đấu tranh dựng nước và giữ nước. Kế thừa và phát huy truyền thống đó, Đảng ta và chủ tịch Hồ Chí Minh - anh hùng giải phóng dân tộc, nhà văn hóa kiệt xuất của dân tộc ta và của nhân loại - đã để lại cho chúng ta một hệ thống tư tưởng vô giá, có giá trị trường tồn với quá trình phát triển của dân tộc ta và của toàn nhân loại. Trong đó có tư tưởng đại đoàn kết.
Đại đoàn kết là nội dung rất cơ bản của tư tưởng HCM, là tư tưởng nổi bật đã trở thành chiến lược đại đoàn kết của ĐCSVN. Đại đoàn kết, đó là chiến lược, là sợi chỉ đỏ xuyên suốt tiến trình cách mạng Việt Nam và đã trở thành cội nguồn thắng lợi của cách mạng Việt Nam gắn với tên tuổi và sự nghiệp của HCM. Để hiểu sâu sắc hơn về tư tưởng đại đoàn kết của HCM cần phải tìm hiểu về những quan điểm của Người về đại đoàn kêt.
II_Tư tưởng của Hồ Chí Minh về đại đoàn kết.
1.Nguồn gốc, cơ sở hình thành.
a, Về lý luận
Tư tưởng của Người có nguồn gốc, cơ sở từ truyền thống yêu nước, nhân ái, tinh thần cố kết cộng đồng của dân tộc đã được hình thành từ cội nguồn lịch sử sâu xa, được hun đúc qua quá trình đấu tranh dựng nước, giữ nước và đã thấm sâu vào tư tưởng, tình cảm, tâm hồn của người Việt Nam.Ngoài ra Người còn tiếp thu những giá trị nhân bản ( những tư tưởng của Nho giáo, Phật giáo…), những tư tưởng tập hợp lực lượng của các nhà cách mạng lớn trên thế giới như Tôn Trung Sơn với tư tương Tam dân. Cơ sở lý luận quan trọng nhất của TT HCM về đại đoàn kết là chủ nghĩa Mac-Lênin, vì ở đây Người đã tìm thấy con đường cứu nước, con đường giải phóng các dân tộc bị áp bức khỏi ách nô lệ, tìm thấy sự cần thiết và con đường tâp hợp lực lương cách mạng trong phạm vi từng nước và trên thế giới.
b, Về thực tiễn.
Tư tưởng HCM về đại đoàn kết còn chịu ảnh hưởng từ thực tiễn của cuộc đấu tranh giải phóng dân tộc của nhân dân VN trong những năm cuối thế kỷ XIX, đầu thế kỷ XX với chuỗi thất bại liên tiếp càng làm tăng thêm sự tàn ác của kẻ thù. Ra đi tìm đường cứu nước HCM chứng kiến sự thành công cũng như thất bại của các cuộc cách mạng, của phong trào giải phóng dân tộc của các dân tộc khác, Người đúc rút ra được những nhận thức quan trọng từ thực tiễn trong nước và trên thế giới, đó chính là những cơ sở vững chắc cho sự hình thành tư tưởng HCM về đại đoàn kết.
c, Về nhân cách, sức cảm hoá của cá nhân Hố Chí Minh.
Nói đến cá nhân HCM là nói đến nhân cách lớn của một con người lớn, chính nhân cách lớn ấy đã cảm phục, thu phục được lòng người, không chỉ ở riêng Việt Nam mà cả các dân tộc khác trên thế giới. Đây cũng chính là nguồn gốc quan trọng hình thành nên tư tưởng HCM về đại đoàn kết, làm nên chiến thắng đem lại độc lập, tự do cho dân tộc.
Những quan điểm của Hồ Chí Minh về đại đoàn kết.
a, Đại đoàn kết là vấn đề có ý nghĩa chiến lược và quyết định mọi thành công của cách mạng Việt Nam.
Chúng ta thường nhắc đến vấn đề chiến lược, sách lược trong TT HCM về đại đoàn kết nhưng sách lược là gì?, chiến lược là gì? Cũng cần phải hiểu để có thể phân biệt rõ. Chiến lược là đường lối chung chỉ đạo việc đấu tranh lâu dài để đạt được mục tiêu cách mạng, chiến lược cách mạng là đường lối chung và cơ bản về nhiệm vụ, mục tiêu cách mạng, phương pháp đấu tranh, về tổ chức sắp xếp lực lượng, phân định bạn, thù trong từng giai đoạn cách mạng. Sách lược là đương lối tổ chức, biện pháp, hình thức, khẩu hiệu đấu tranh, vận động cách mạng trong thời gian ngắn để thực hiện chiến lược cách mạng.
Đại đoàn kết là vấn đề có ý nghĩa chiến lược và quyết định mọi thành công của cách mạng được thể hiện qua đường lối chiến lược của cách mạng nước ta từ khi có Đảng đến nay. Đường lối chiến lược của cách mạng Việt Nam từ khi có Đảng chính là ngọn cờ độc lập dân tộc và CNXH. Đây cũng chính là mối quan hệ giai cấp và dân tộc, dân tộc và dân chủ. Trong cương lĩnh chính trị đầu tiên của Đảng có ghi rõ cách mạng VN phải trải qua hai giai đoạn là thực hiện thành công cuộc cách mạng dân tộc dân chủ và tiến hành cuộc cách mạng XHCN. Như vậy mục đích cuối cùng của Đảng là thực hiện Chủ nghĩa cộng sản ở nước ta.
Xét trên tổng thể thì nhiệm vụ chiến lược của cách mạng VN là độc lập dân tộc và CNXH nhưng trong mỗi giai đoạn thì Đảng đã đưa ra những sách lược thích hợp phù hợp với hoàn cảnh cụ thể của cách mạng. Như vậy, có thể thấy đại đoàn kết là vấn đề có ý nghĩa chiến lược, xuyên suốt tiến trình cách mạng. Nếu so sánh một chút chúng ta có thể thấy rõ hơn điều này. Trong thời kỳ phong kiến, chiến tranh liên miên, đất nước muốn độc lập thì vua tôi phải đồng lòng chung sức. Dựa vào điểm tương đồng là cả vua và dân đều muốn có độc lập, rất nhiều lần sức mạnh của cả dân tộc đã được đoàn kết lại, nhưng đó chỉ là giải pháp tạm thời, vì sau khi đất nước được độc lập thì triều đình lại quay sang bóc lột nhân dân. Còn đoàn kết trong cuộc cách mạng tư sản cũng chỉ là sách lược, thủ đoạn chính trị, vì sau khi cách mạng tư sản thành công, giai cấp tư sản cũng lại quay sang bóc lột lại nông dân, công nhân. Qua thự tiễn cách mạng Việt Nam những năm cuối thế kỷ XIX, đầu thế kỷ XX Hồ Chí Minh đi đến kết luận: muốn được giải phóng, các dân tộc bị áp bức và nhân dân lao động phải tự mình cứu lấy mình bằng đấu tranh cách mạng, bằng cách mạng vô sản. Người đã vận dụng những quan điểm của chủ nghĩa Mác - Lênin về cách mạng vô sản vào thực tiễn Việt Nam, xây dựng lý luận cách mạng thuộc địa, trong đó Người quan tâm nhiều đến vấn đề lực lượng cách mạng và phương pháp cách mạng. Qua từng thời kỳ phương pháp cách mạng đếu khác nhau và lực lượng cách mạng được kêu gọi tập hợp cũng khác nhau, nhưng đại đoàn kết luôn được Người nhận thức là vấn đề sống còn của cách mạng. Hồ Chí Minh luôn luôn nhắc nhở cán bộ, đảng viên phải thấm nhuần quan điểm coi sức mạnh của cách mạng là sức mạnh của nhân dân: "Dễ trăm lần không dân cũng chịu, khó vạn lần dân liệu cũng xong". Đồng thời, Người lưu ý rằng, nhân dân bao gồm nhiều lứa tuổi, nghề nghiệp, nhiều tầng lớp, giai cấp, nhiều dân tộc, tôn giáo, do đó phải đoàn kết nhân dân vào trong Mặt trận dân tộc thống nhất. Để làm được việc đó, Người yêu cầu Đảng, Nhà nước phải có chủ trương, chính sách đúng đắn, phù hợp với các giai cấp, tầng lớp, trên cơ sở lấy lợi ích chung của Tổ quốc và những quyền lợi cơ bản của nhân dân lao động, có như vậy khối đại đoàn kết toàn dân mới được giữ vững.
b, Đại đoàn kết là mục tiêu, nhiệm vụ hàng đầu của cách mạng Việt Nam.
Với HCM yêu nước phải thương dân, không thương dân thì không thể có tinh thần yêu nước, sau khi một cuộc cách mạng thành công thì nhân dân phải có cơm ăn, áo mặc, được học hành, có tự do, hạnh phúc. Đảng phải luôn đặt lợi ích của dân tộc lên hàng đầu. Do đó ,tư tưởng đại đoàn kết phải được quán triệt trong đường lối chủ trương, chính sách của Đảng. Xem dân là gốc, là lực lượng tự giải phóng nên Hồ Chí Minh coi vấn đề đoàn kết dân tộc, đoàn kết toàn dân để tạo ra sức mạnh là vấn đề cơ bản của cách mạng. Hồ Chí Minh còn cho rằng, đại đoàn kết dân tộc không chỉ là mục tiêu, nhiệm vụ hàng đầu của Đảng mà còn là mục tiêu, nhiệm vụ hàng đầu của cả dân tộc. Bởi vì, đại đoàn kết dân tộc chính là sự nghiệp của quần chúng, do quần chúng, vì quần chúng. Đảng có sứ mệnh thức tỉnh, tập hợp, đoàn kết quần chúng tạo thành sức mạnh vô địch trong cuộc đấu tranh vì độc lập dân tộc. Trong Lời kết thúc buổi ra mắt của Đảng lao động Việt Nam ngày 3-3-1951, Hồ Chí Minh đã thay mặt Đảng tuyên bố trước toàn thể dân tộc :”Mục đích của Đảng Lao động Việt Nam có thể gồm 8 chữ là : “Đoàn kết toàn dân, phụng sự tổ quốc”. Trong giai đoạn hiện nay, đại đoàn kết luôn được quán triệt trong mọi đường lối, chính sách của Đảng và Nhà nước và đã trở thành chiến lược của Đảng trong tiến trình thực hiện cuộc cách mạng xã hội chủa nghĩa ở nước ta.
c, Đại đoàn kết dân tộc là đại đoàn kết toàn dân.
Trong cuốn Đường Kách Mệnh, ở phần mở đầu Bác Hồ đã viết “cách mạng là việc chung của cả dân chúng, chứ không phải của một hai người ” vì thế khi ở trong nước xuất hiện 3 tổ chức cộng sản hoạt động ảnh hưởng lẫn nhau, Người đã kịp thời xuất hiện, với uy tín và tài năng của mình đã đứng ra thống nhất các tổ chức cộng sản và thành lập ra Đảng cộng sản Việt Nam. Điểm thứ nhất trong “Năm điểm lớn ” được Người đưa ra coi như nguyên tắc để gạt bỏ bất đồng và đi tới thống nhất phong trào cách mạng Việt Nam là : “Bỏ mọi thành kiến xung đột cũ, thành thật hợp tác để đi tới thống nhất các nhóm cộng sản Đông Dương”. Trong cuộc vận động chuẩn bị cho cuộc cách mạng tháng Tám, khi mặt trận Việt Minh ra đời thì đã có chủ trương : “Mặt trận chủ trương liên hiệp hết thảy các giới đồng bào yêu nước, không phân biệt giàu nghèo, già trẻ, gái trai, không phân biệt tôn giáo, xu hướng chính trị, đặng cùng nhau mưu cuộc dân tộc giải phóng và sinh tồn” và có thể nói cuộc cách mạng thánh Tám là một cuộc hồi sinh vĩ đại của một dân tộc đoàn kết: thực sự đoàn kết, biết đoàn kết, đoàn kết đúng lúc, kịp thời…Khi nói về cách mạng tháng tám, HCM nói: “Nhất là vì lực lượng trong cuộc đoàn kết toàn dân, tất cả các dân tộc, các giai cấp, các địa phương, các tôn giáo đều nổi dậy theo lá cờ Việt Minh, để tranh lại quyền tự do cho tổ quốc”.
Khi nói về công việc “Kháng chiến kiến quốc”, Người hỏi : Ai thực hiện “kháng chiến kiến quốc”? và Người trả lời “trong công cuộc kháng chiến kiến quốc lực lượng chính là nhân dân”. Về nguyên nhân thắng lợi của cuộc kháng chiến chống Pháp, Người viết: “Đoàn kết trong mặt trận Liên Việt, nhân dân ta đã kháng chiến thắng lợi, lập lại hoà bình ở Đông Dương, giải phóng hoàn toàn miền Bắc”. Năm 1955, Người đã viết : “ với sự đoàn kết nhất trí của tất cả những người xứng đáng là con Lạc, cháu Hồng, Mặt trận nhất định sẽ thành công trong việc đánh tan âm nưu của Mỹ và bè lũ tay sai của chúng và thực hiện hoà bình, thống nhất, độc lập dân tộc, dân chủ trong cả nước Việt Nam yêu quý của chúng ta”. Trong tư tưởng Hồ Chí Minh, khái niệm “dân”, có nội hàm rất rộng. Người dùng các khái niệm này để chỉ "mọi con dân nước Việt", "con Rồng cháu Tiên", không phân biệt dân tộc thiểu số với dân tộc đa số, người tín ngưỡng với người không tín ngưỡng, không phân biệt già, trẻ, gái trai, giàu, nghèo. Nói đến đại đoàn kết dân tộc cũng có nghĩa phải tập hợp được mọi người dân vào một khối trong cuộc đấu tranh chung. Người đã nhiều lần nêu rõ: "Ta đoàn kết để đấu tranh cho thống nhất và độc lập của Tổ quốc; ta còn phải đoàn kết để xây dựng nước nhà. Ai có tài, có đức, có sức, có lòng phụng sự Tổ quốc và phục vụ nhân dân thì ta đoàn kết với họ”. Với tinh thần đoàn kết rộng rãi, Người đã dùng khái niệm đại đoàn kết dân tộc để định hướng cho việc xây dựng khối đoàn kết toàn dân trong suốt tiến trình cách mạng bao gồm tất các các giai cấp, dân tộc, tôn giáo. Tư tưởng đại đoàn kết của Hồ Chí Minh có lập trường giai cấp rõ ràng, đó là đại đoàn kết toàn dân với nòng cốt là khối liên minh công - nông - trí thức do Đảng của giai cấp công nhân lãnh đạo. Muốn xây dựng khối đại đoàn kết dân tộc rộng lớn như vậy, thì phải xác định rõ đâu là nền tảng của khối đại đoàn kết dân tộc và những lực lượng nào tạo nên cái nền tảng đó. Người đã chỉ rõ: Đại đoàn kết tức là trước hết phải đoàn kết đại đa số nhân dân, mà đại đa số nhân dân ta là công nhân, nông dân và các tầng lớp nhân dân lao động khác. Người coi công nông cũng như cái nền của nhà, gốc của cây. Nhưng đã có nền vững, gốc tốt, còn phải đoàn kết các tầng lớp nhân dân khác. "Lực lượng chủ yếu trong khối đoàn kết dân tộc là công nông, cho nên liên minh công nông là nền tảng của Mặt trận dân tộc thống nhất”. Về sau, Người nêu thêm: lấy liên minh công - nông - lao động trí óc làm nền tảng cho khối đại đoàn kết toàn dân. Nền tảng càng được củng cố vững chắc thì khối đại đoàn kết dân tộc càng được mở rộng, không e ngại bất cứ dân tộc nào có thể làm suy yếu khối đại đoàn kết dân tộc.
d, Đại đoàn kết phải biến thành sức mạnh vật chất, có tổ chức là Mặt trận thống nhất dưới sự lãnh đạo của Đảng.
Theo Hồ Chí Minh, đại đoàn kết là để tạo nên lực lượng cách mạng, để làm cách mạng xóa bỏ chế độ cũ, xây dựng chế độ mới. Do đó, đại đoàn kết dân tộc không thể chỉ dừng lại ở quan niệm, ở tư tưởng, ở những lời kêu gọi, mà phải trở thành một chiến lược cách mạng, trở thành khẩu hiệu hành động của toàn Đảng, toàn dân ta. Nó phải biến thành sức mạnh vật chất, thành lực lượng vật chất có tổ chức và tổ chức đó chính là Mặt trận dân tộc thống nhất. Cả dân tộc hay toàn dân chỉ trở thành lực lượng to lớn, trở thành sức mạnh vô địch khi được giác ngộ về mục tiêu chiến đấu chung, được tổ chức lại thành một khối vững chắc và hoạt động theo một đường lối chính trị đúng đắn; nếu không, quần chúng nhân dân dù có hàng triệu, hàng triệu con người cũng chỉ là một số đông không có sức mạnh. Hồ Chí Minh đi tìm đường cứu nước, xét trên một khía cạnh nào đó, chính là đi tìm sức mạnh để giải phóng dân tộc, giải phóng nhân dân lao động. Và sức mạnh mà Người đã tìm được là đại đoàn kết dân tộc, kết hợp sức mạnh dân tộc với sức mạnh của thời đại. Từ khi tìm thấy con đường và sức mạnh để cứu nước, Hồ Chí Minh đã rất chú ý đến việc đưa quần chúng nhân dân vào những tổ chức yêu nước phù hợp với từng giai cấp, tầng lớp, từng giới, từng ngành nghề, từng lứa tuổi, từng tôn giáo. Đó là các già làng, trưởng bản, các hội ái hữu, tương trợ, công hội, nông hội…bao trùm nhất là Mặt trận dân tộc thống nhất. Mặt trận chính là nơi quy tụ mọi tổ chức và cá nhân yêu nước, tập hợp mọi người dân yêu nước Việt không chỉ trong nước mà còn cả những người Việt nam ở nước ngoài. Tùy theo từng thời kỳ, từng giai đoạn cách mạng, Hồ Chí Minh và Đảng ta đã xây dựng được Mặt trận dân tộc thống nhất có cương lĩnh, điều lệ phù hợp với yêu cầu, nhiệm vụ của từng thời kỳ, từng giai đoạn cách mạng. Các tổ chức Mặt trận ở nước ta đều là tổ chức chính trị - xã hội rộng rãi, tập hợp đông đảo các giai cấp, tầng lớp, dân tộc, tôn giáo, đảng phái, các tổ chức và cá nhân yêu nước ở trong và ngoài nước, phấn đấu vì mục tiêu chung là độc lập, thống nhất của Tổ quốc và tự do, hạnh phúc của nhân dân. HCM cho rằng, nước độc lập mà dân không được hưởng hạnh phúc thì độc lập cũng không có ý nghĩa gì. Cho nên đoàn kết phải lấy lợi ích tối cao của dân tộc, của nhân dân lên hàng đầu. Đại đoàn kết phải được xây dựng trên nền tảng liên minh công-nông- trí thức. Mặt trận dân tộc thống nhất phải quy tụ được cả dân tộc, quy tụ cả toàn dân tạo thành khối vững chắc. Người cũng nêu rõ thêm: "Đoàn kết phải gắn với đấu tranh, đấu tranh để tăng cường đoàn kết". Người thường xuyên căn dặn phải khắc phục tình trạng đoàn kết xuôi chiều, phải nêu cao tinh thần tự phê bình và phê bình để biểu dương mặt tốt, khắc phục mặt chưa tốt, củng cố đoàn kết nội bộ. Đoàn kết thật sự nghĩa là mục đích phải nhất trí và lập trường cũng phải nhất trí. Đoàn kết thật sự nghĩa là vừa đoàn kết, vừa đấu tranh, học những cái tốt của nhau, phê bình những cái sai của nhau và phê bình trên lập trường thân ái, vì nước, vì dân. Trong quá trình xây dựng, củng cố và phát triển Mặt trận dân tộc thống nhất, Đảng ta luôn đấu tranh chống khuynh hướng cô độc, hẹp hòi, coi nhẹ việc tranh thủ tất cả những lực lượng có thể tranh thủ được, đồng thời chống khuynh hướng đoàn kết một chiều, đoàn kết mà không đấu tranh không đúng mức trong Mặt trận dân tộc. Đảng đoàn kết, dân tộc đoàn kết và sự gắn bó máu thịt giữa Đảng với nhân dân sẽ tạo nên sức mạnh bên trong, để dân tộc vượt qua mọi khó khăn, chiến thắng mọi kẻ thù, đi tới thắng lợi cuối cùng của cách mạng
3.Đại đoàn kết là một yếu tố khách quan của cách mạng Việt Nam.
Đại đoàn kết là một đòi hỏi của nhu cầu khách quan trong lịch sử dân tộc và trong suốt tiến trình lịch sử cách mạng Việt Nam, người ta nói lịch sử Việt nam là lịch sử của dựng nước và giữ nước với phần lới thời gian là các cuộc đấu tranh bảo vệ đất nước. Để chiến thắng kẻ thù thì trong các cuộc đấu tranh cứu nước cũng như vệ quốc đó nhân dân ta đã cùng nhau đoàn kết một lòng, cùng nhau kháng chiến. Hồ Chí Minh sau này đã nói trong lời tổng kết hội nghị Trung ương 8 khoá 1 (tháng 5-1941) khi Đảng ta quyết định thành lập Mặt trận Việt Minh “ sử ta dạy cho ta bài học này: Lúc nào dân ta đoàn kết muôn người như một thì nước ta độc lập, tự do. Trái lại, lúc nào dân ta không đoàn kết thì bị nước ngoài xâm lấn”. và kẻ thù thì cũng nhận thức được sức mạnh to lớn của tình đoàn kết nên chúng thường dùng mọi thủ đoạn để chia rẽ dân tộc ta. Trong suốt gần 100 năm đô hộ nước ta, núp dưới chiêu bài của “sứ mệnh khai hoá văn minh” thực dân Pháp đã thực thi chính sách “ chia để trị” rất thâm độc hòng khoét sâu thêm những dị biệt vốn có, làm cho những mâu thuấn và những xung đột nội bộ trong lòng Việt Nam ngày càng sâu sắc thêm, làm cho khối đại đoàn kết của Việt nam không thể khôi phục và phát triển được nhằm dễ bề cai trị. Còn trong giai đoạn hiện nay thì kẻ thù dùng các chiêu bài “dân chủ”, “nhân quyền”…kích động nhân dân, lôi kéo nhân dân, cán bộ, trí thức chống lại Đảng, Nhà nước, chia rẽ tình đoàn kết dân tộc. Cho nên, giữ vững và củng cố khối đại đoàn kết chính là giữ vững nền độc lập của dân tộc. Lịch sử đã chứng minh khi nào toàn dân đoàn kết thì khi đó đất nước độc lập. Như vậy, có thể nhận định rằng đoàn kết là một yếu tố khác quan của cách mạng Việt Nam.
Ý nghĩa tư tưởng đại đoàn kết của Hồ Chí Minh.
Đại đoàn kết dân tộc là tư tưởng lớn,có giá trị lý luận và thực tiễn sâu sắc với cách mạng nước ta, được biểu hiện tập trung ở những điểm chính sau:
-Đoàn kết là bài học hàng đầu và có tính chiến lược, quyết định mọi thành công, biết đoàn kết thì vượt qua khó khăn, thử thách, không đoàn kết, chia lẽ là thất bại.
-Đoàn kết phải có nguyên tắc, vì mục tiêu và lợi ích chung. Không đoàn kết một chiều, đoàn kết hình thức, nhất thời. Đoàn kết trong tổ chức, thông qua tổ chức kết hợp tạo nên sức mạnh. Đoàn kết cá nhân và đoàn kết tổ chức không tách rời nhau.
-Đoàn kết phải có nội dung thích hợp với từng địa phương, từng tổ chức , từng thời kỳ. Đoàn kết trong chính sách tập hợp các tầng lớp nhân dân.
-Đoàn kết đi liền với bao dung, thực hiện tính nhân đạo cao cả, hướng tới tương lai.
-Lãnh đạo xây dựng khối đại đoàn kết là nhiệm vụ của Đảng, là biện pháp phát huy sức mạnh của đảng, của dân tộc.
-Muốn xây dựng khối đại đoàn kết toàn dân phải thực sự đoàn kết trong Đảng.Thực hiện đồng bộ đoàn kết trong Đảng, đoàn kết toàn dân, đoàn kết quốc tế.
-Đoàn kết trong mọi chủ trương, chính sách của Đảng và nhà nước trên cơ sở bảo vệ và tôn trọng lợi ích.
III_ Kết luận.
Đất nước ta đang chuyển mình, thay đổi từng ngày, bắt kịp với sự phát triển của thời đại. Tuy nhiên, tiềm ẩn trong mỗi con người Việt Nam vẫn là ý thức dân tộc, lòng yêu nước không thể mất đi. Đại hội IX và X đã xác định đại đoàn kết dân tộc là một động lực chủ yếu của sự phát triển đất nước. Do vậy, công tác cán bộ phải quán triệt hơn nữa quan điểm và bài học kinh nghiệm của Đảng và Bác Hồ về việc kết hợp quan điểm giai cấp và phát huy truyền thống đại đoàn kết dân tộc. Điều này sẽ làm cơ sở quan trọng cho việc thực hiện, phát huy tư tưởng Hồ Chí Minh về đại đoàn kết, đưa nó ra khỏi sách vở, phục vụ cho thực tiễn.
Danh mục tài liệu tham khảo.
Giáo trình Tư tưởng Hồ Chí Minh. Nxb CTQG, HN, 2003.
Giáo trình Tư tưởng Hồ Chí Minh. Nxb CTQG, HN, 2009.
Những mẩu chuyện về đời hoạt động của Hồ chủ tịch. Nxb Sự thật, HN, 1976.
Tư tưởng Hồ Chí Minh - một số nhận thức cơ bản. Nxb CTQG, HN, 2009.
Viện Nghiên cứu chủ nghĩa Mác – Lênin và Tư tưởng Hồ Chí Minh, Hồ Chí Minh, biên niên tiểu sử, NXB Chính trị quốc gia, Hà Nội, 1993, tập 3.
Tư tưởng Hồ Chí Minh về đại đoàn kết dân tộc. PGS.NGND Lê Mậu Hãn. Báo Đất Mũi, 31/1/2007.
Đại đoàn kết dân tộc - sức mạnh cội nguồn của dân tộc ta. Võ Văn Kiệt, Báo Nhân Dân, 29/8/2005.
Đại đoàn kết - một tư tưởng lớn của Bác Hồ. Báo Phú Yên. 25/2/2008.
Đại đoàn kết theo tư tưởng Hồ Chí Minh đang là đòi hỏi cấp thiết. Tạp chí Xây dựng Đảng. 31/1/2010.
Mục lục
Nội dung
Trang
I)Lời mở đầu.
1
II)Tư tưởng của Hồ Chí Minh về đại đoàn kết.
1
1.Nguồn gốc, cơ sở hình thành.
1
a, Về lý luận
1
b, Về thực tiễn.
1
c, Về nhân cách, sức cảm hoá của cá nhân Hố Chí Minh.
2
Những quan điểm của Hồ Chí Minh về đại đoàn kết.
2
a, Đại đoàn kết là vấn đề có ý nghĩa chiến lược và quyết định mọi thành công của cách mạng Việt Nam.
2
b, Đại đoàn kết là mục tiêu, nhiệm vụ hành đầu của cách mạng Việt Nam.
3
c, Đại đoàn kết dân tộc là đại đoàn kết toàn dân.
4
d, Đại đoàn kết phải biến thành sức mạnh vật chất, có tổ chức là Mặt trận thống nhất dưới sự lãnh đạo của Đảng.
5
3. Đại đoàn kết là một yếu tố khách quan của cách mạng Việt Nam.
6
4. Ý nghĩa tư tưởng đại đoàn kết của Hồ Chí Minh
7
III)Kết luận.
Danh mục tài liệu tham khảo.
7
8
Các file đính kèm theo tài liệu này:
- Tư tưởng của Hồ Chí Minh về đại đoàn kết.doc